Hay là…
Ta khô khốc muột một ngụm nước miếng, không dám nghĩ tiếp.
“Sư phó… Người… không làm sao chứ?”
Có lẽ sắc mặt của ta quá khó coi, Hôi Đại Mao có chút lo lắng hỏi.
“Không…”
Thế nhưng, chấn động quá lớn, nhất thời, không tiếp nhận được.
“Ừm, ta đi đi… Sẽ tới…”
Ta không yên lòng bỏ lại một câu, xoay người ra khách viện, bước nhanh hướng phía trước.
Trong lòng ta rối bời, như thế nào cũng không có biện pháp để ý đầu mối, căn bản cũng không phân biệt phương hướng, đi vừa nhanh vừa vội, kết quả vừa ngẩng đầu, ta đi đến cửa của Tử Hằng.
Hắn đích xác lập kết giới, xem ra là.. không tiện quấy rầy hắn.
Bỗng nhiên phía sau két một tiếng cửa phòng mở, ta cơ hồ là nhảy người lên ngoảnh lại nhìn.
Phượng Nghi cau mày: “Ngươi sao lại bộp chộp như thế. Tâm thần bất định nghĩ cái gì?”
“Không có việc gì…”
“Cầm trong tay thứ gì?”
Ta lại cảm thấy không lí do mà chột dạ. Trong tay ta? Trong tay ta không phải là thứ kỳ quái vừa mới phát hiện trong phòng Tam Thất sao?
Tay ta lại tựa như phản xạ có điều kiện vụng trộm giấu giấu phía sau. Giống như học sinh tiểu học đang làm chuyện xấu bị thầy cô tóm.
“Lấy ra.”
Ta nháy mắt mấy cái, giả bộ nghe không hiểu.
Hắn hừ một tiếng, tay thành thế nắm hư không. Thứ trong tay ta giống như bị một cỗ lực mạnh lôi kéo, lập tức rời tay bay ra.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199744/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.