Chúng ta từ một cửa động hẹp đầy lá cây dây mây chui qua, lúc sắp chui ra ta nghĩ nghĩ, vẫn là nhắc nhở bọn họ: “Cái cửa động này, là chỉ ra không vào…”
“Cái gì?”
Phượng Nghi ngạo mạn một cước liền đạp ra ngoài, sau đó hắn liền giống như một khối đá lớn, bị mạch nước ngầm không tiếng động thoáng cái liền cuốn đi, trong chớp mắt không thấy bóng dáng.
Tam Thất a một tiếng, ta mới kịp giải thích nửa câu dưới: “Bởi vì lúc đó thiết kế cái cửa động này chính là dùng để chạy thoát thân mà, chỉ có thể từ chỗ đó ra ngoài mà không thể từ nơi này lại đi vào… Mạch nước ngầm bên ngoài vốn là vô cùng siết, bị ta lại làm phép, cho nên… Bất quá đối với Tử Hằng dám chắc không thành vấn đề. Tam Thất ngươi cũng cẩn thận một chút.”
Tam Thất không nói gì, thân thể nhẹ nhàng nhảy ra phía ngoài, trong chớp mắt cũng bị dòng nước tối đen không ánh sáng cuốn đi.
Tử Hằng nói: “Ngươi trước đi, ta đi sau cùng.”
“Được.”
Mạch nước ngầm này ta từng xuống nhiều lần, hiểu rõ phương hướng tốc độ và mấy cơn xoáy làm cho người ta choáng váng đầu bên trong nó vào lúc nào và vị trí nào sẽ xuất hiện, bế khí, đầu dưới chân trên nhảy vào trong mạch nước ngầm.
Thân thể lập tức bị áp lực của dòng nước thật lớn bao lấy, tựa hồ tất cả không khí trong lồng ngực đều bị đẩy ra, ngoại trừ thả lỏng bản thân, bảo trì nội tức, thuận theo lao nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199739/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.