Ta có loại dự cảm… dự cảm không tốt.
Quả nhiên Tử Hằng đứng ở nơi đó không động, dế mèn huynh, xấu hổ đứng đấy.
Bỗng nhiên xa xa truyền đến một tiếng gào to, thanh âm kia quả thực… không giống thanh âm người phát ra, mà giống trời đang quang đãng bỗng nhiên đánh một tiếng sấm, chấn nhân tâm một tiếng ầm tựa hồ chợt giơ lên lại rơi xuống thật mạnh.
Ta bản năng mở lòng bàn tay ra, bắn võng tơ ra ngoài, bảo vệ quanh thân ta và Hôi Đại Mao.
Võng này khi đó dệt không lớn lắm, nhiều lắm là bảo vệ hai người.
Bất quá bên người Tử Hằng, còn có Phượng Nghi, bọn họ cũng không cần ta đến bảo hộ.
“Yêu nghiệt! Chớ có làm xằng làm bậy!”
Thanh âm này tới mau, thế nhưng người phát ra thanh âm đến còn mau hơn so với thanh âm, đất bằng phẳng nổi lên một trận cuồng phong, thổi những dải lụa đỏ kia trong nháy mắt đứt đứt bay bay đều không có hình bóng. Thậm chí tiểu nha hoàn cùng nhóc sai vặt tu vi không cao của Tam Lục cũng biến mất không ít theo gió to.
Cũng không biết là bị gió thổi đi, hay là bị hù chạy.
Loại thời điểm này ta thế nhưng nghĩ chính là một chuyện rất 囧 — Ta nói cái gió yêu mãnh liệt cát bay đá chạy này, không phải là cảnh tượng tất yếu của các yêu quái lên sân khấu trong tác phẩm văn học điện ảnh sao? Người tới này luôn mồm mắng yêu nghiệt, cỗ chính khí kia nghiêm nghị giống như kiếm sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199726/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.