Mắt Tiểu Lục vừa lật, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Ta nghi hoặc, chẳng lẽ đến đây là cừu gia của Tam Lục.
“Đi, đi xem.”
Chưa đi đến sảnh, ta liền biết là ai đến đây.
Chả trách Tiểu Lục bị dọa thành như vậy.
Bất quá hắn tại sao tới đây chứ?
Người chắp tay đứng ở trong sảnh kia, cho dù Tam Lục thấy, cũng không có cách nào.
Phượng Nghi.
Thiên địch đối đầu của chúng ta tới.
Ta và Tam Lục liếc mắt nhìn nhau, đi lên phía trước, cùng nhau nhẹ nhàng thi lễ: “Bái kiến Phượng tiền bối.”
“Ừm,” hắn hừ một tiếng trong lỗ mũi, trong một đôi mắt phượng màu sắc rạng rỡ, sắc mặt cũng không tốt lành.
“Không biết tiền bối giá lâm. Là có cái gì…”
“Một tiểu bối trong tộc ta. Ở trong trang của các ngươi.”
Hả?
Ta ngẩn ra. Lập tức phản ứng kịp.
Mẹ ơi. Thì ra là vì con gà cảnh tinh ấy a.
Hắn nhận được tin thật nhanh. Ta bên này mới vừa mang con gà kia về. Hắn bên kia liền tìm tới cửa.
Gà là đồng tộc của hắn… Ơ, đúng, gà cũng coi như loài chim, mọc cánh mọc móng vuốt, thì tính là loài chim, đương nhiên thuộc quản lý của phượng hoàng, nói là tiểu bối trong tộc, cũng không có gì không ổn.
Chẳng qua là chính ta… luôn xem gà vịt ngan thành đồ ăn, nhất thời không liên tưởng được với Phượng Nghi.
“A, là như vậy, tiền bối đừng hiểu lầm.” Ta vội vàng giải thích chuyện hươu tinh bị giết, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199722/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.