Hữu duyên thiên lý?
Lời này ta thế nào nghe cũng không được tự nhiên.
Ta biết chính ta, đầu óc không phải cái loại đặc biệt thông minh đó, đối với chuyện suy đoán người khác đang suy nghĩ gì muốn làm cái gì, hoàn toàn không có thiên phú ở phương diện này. Ta kiếp trước cũng là như thế, khi chơi cờ thì dùng tay cầm lấy quân cờ hạ xuống, có thể nghĩ được nhiều nhất là một bước đi xong, bước tiếp theo nên đi cái gì.
Có một số việc, lúc phát sinh ta liền cảm thấy không ổn, nhưng là không có cách nào lập tức làm ra phản ứng.
Thường thường phải sau đó mới phát hiện, ai nha, lúc ấy ta hẳn là nói như vậy, làm như vậy mới đúng. Ý tứ của người kia nhất định là nghĩ thế này thế này…
Giống như bây giờ, ta đứng trước mặt Tam Thất, bị nụ cười ôn hòa mỹ mạo của nàng thoáng mê hoặc.
Có điểm không thích hợp.
Ưm, là không đúng chỗ nào đây.
“A, Đại Mao cũng từng trải hơn.” Nàng nói: “Hai thầy trò các ngươi qua ngần ấy năm như thế nào? Ta cũng nghe nói, các ngươi có một chỗ động phủ, kêu Bàn Ti động có phải hay không? Tên này lấy đích thực là thích hợp linh động, cũng không có cái thích hợp hơn.”
“Ừ, Tam Thất ngươi mấy năm nay ở nơi nào vậy?”
“Ta không có chỗ ở cố định, bốn biển là nhà.” Tam Thất nói: “Bất quá ta cũng có một tiểu địa phương, trong một cái sơn cốc ở một dãy Liên Vân sơn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199711/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.