Ta bày ra võng, thế nhưng nửa ngày trôi qua, lại dị thường an tĩnh, chuyện gì cũng không phát sinh.
Ừm, nếu như có một con lửng nhỏ đụng vào trên võng của ta cũng tính là một chuyện, như vậy xem như có chuyện phát sinh đi.
Hôi Đại Mao cao hứng phấn chấn bắt con lửng con: “Sư phó, ta nướng nó ăn đi?”
Ta nhìn thấy ánh mắt ngập nước hoảng sợ của con lửng ấy, thở dài: “Ngươi sao lại chấp nhất với ăn như thế chứ? Nó mới lớn một chút? Đủ ngươi nhét kẽ răng không? Thả đi.”
“Nha.” Hôi Đại Mao có chút không tình nguyện buông lỏng tay ra, con lửng con té xuống đào tẩu.
“Sư phó, người nói, yêu quái lợi hại kia, chính là yêu quái gì?”
“Cái này ta nhưng nhất thời nhìn chưa ra, thứ có độc thiên hạ nhiều đếm không xuể, ngay cả trên lá cây ven đường cũng có chút độc đấy, chỉ là nhìn được độc tính mạnh hay không lớn hay không.”
Hôi Đại Mao từ trong bao quần áo lấy một cái bánh ra gặm, ta khoanh chân nhập định.
Thái dương xuyên qua rừng rậm chiếu vào bên cạnh xe chúng ta, ngựa quỷ thành thành thật thật nằm mọp dưới tàng cây nghỉ ngơi, Hôi Đại Mao bị bánh nghẹn, vừa đấm ngực vừa xuôi cổ.
Ban ngày không có động tĩnh, yêu quái kia có lẽ cũng là ngày trốn đêm ra thích âm không thích quang.
Ta mở mắt ra, trong rừng tĩnh lặng, nắng chiều nghiêng về phía tây.
Hôi Đại Mao mở to một đôi mắt nhỏ liếc trái nhìn phải, ta cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199704/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.