Tất cả đều trong nháy mắt phát sinh, sau đó kết thúc.
Ta nhất thời thế nhưng không hiểu được phát sinh chuyện gì, trước mắt quang hoa màu bạc chợt lóe, chỉ cảm thấy ngực mát lạnh sau đó lại nóng bỏng, tiếp đấy, nhìn thấy màu đỏ tươi bắn ra bốn phía tung toé.
Người mặc đạo bào màu xanh phía trước kia, không phải Lý Kha.
Cao lớn vững chãi, kiếm hoa như nước.
Ánh trăng dâng lên, chiếu trên người hắn, dường như có một tầng ánh sáng ấm áp.
Là ta từng gặp qua, sư thúc của Lý Kha, Thanh Liên. Đạo sĩ thoạt nhìn tiên phong đạo cốt, tu vi lại cực kỳ cao ấy.
Ta nâng tay lên, uổng công ấn vết thương không ngừng phun máu trước ngực.
Thì ra, máu của nhện yêu, cũng là màu đỏ…
Ta ngẩng đầu nhìn đạo sĩ kia, ta chính là không rõ một chuyện.
“Khúc này… Ngươi sao lại biết?”
“Khúc này tên là Thanh bình điệu, là ta dạy Lý Kha.”
Vậy sao? Thì ra là thế.
Ta cảm thấy một mảnh trước mắt bắt đầu biến mơ hồ, lay động không ngừng.
Cơ thể ngã quỵ thật mạnh trong vũng máu, ta cảm thấy có cái gì nóng bỏng từ trong mắt chảy ra.
Mơ mơ hồ hồ nghe được có người nói chuyện,
“Ta bắt nó bầm thây vạn đoạn, báo thù cho sư thúc cùng sư đệ!”
“Yêu nghiệt này có kịch độc, lưu lại còn có tác dụng khác…”
Thể lực cùng nhiệt độ đều theo máu tươi chảy ra khỏi thân thể, tri giác của ta dần dần biến thành tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199692/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.