Bốn phía yên tĩnh có chút làm cho người ta phát sợ.
Ta ngửi được mùi của đạo sĩ.
Đây không phải là nói giỡn, ta ở Thục sơn một khoảng thời gian, mùi trên người đạo sĩ không giống với người bình thường. Bọn họ dùng là bồ kết cùng với hương đốt hằng ngày, hương vị kia quấn quanh trên thân mỗi người.
Quả nhiên.
Đạo sĩ phía trước kia cũng phát giác sự đến gần của ta, hắn rất nhanh quay đầu, một đạo bùa quăng qua đây.
Tơ trong lòng bàn tay ta bắn ra, xuyên qua lá bùa kia.
Trong một bàn tay đạo sĩ ấy tóm lấy một con chuột màu xám giãy giụa không ngừng, rút ra kiếm bên hông.
Nhìn động tác không thuần thục chút nào của hắn ta liền biết hắn là một con gà rù.
Tơ nhện của ta xoay tròn trên không trung bay vụt về phía trước, phát ra tiếng vang phá không vèo vèo rất nhỏ.
Cổ tay hắn nháy mắt liền bị tơ nhện quấn chặt, kiếm rốt cuộc vung không nổi.
Ta lại là ba đạo tơ quăng ra, trói đạo sĩ kia không thể động đậy.
Hôi Đại Mao lộn nhào la hét chạy tới: “Sư phụ, sư phụ! Ta đã tưởng ta lần này nhất định sẽ chết!”
Trong lòng ta thực phiền, thế nhưng đích thực là ta không đúng, ta trễ thời gian, để cho hắn gặp nguy hiểm.
Thế nhưng…
“Tam Thất đâu? Không có ta, ngươi không có cầu nàng giúp đỡ?”
Hôi Đại Mao khẽ cắn môi: “Đừng nhắc tới nàng! Bình thường toàn làm ra vẻ băng thanh ngọc khiết bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199690/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.