Sầm Anh mới mang thai không lâu, tiểu khu kia của bọn họ đã chuẩn bị phá dỡ, nhân viên công tác của bộ xây dựng đêm nào cũng phải đi đến từng gia đình động viên, làm công tác tư tưởng cho bọn họ. Chân trước bước vào nhà Sầm Anh uống trà, chân sau đã gõ cửa nhà Lục Tử Chiêm, sau đó bị cha mẹ Lục Tử Chiêm rót cho một bụng đầy nước. Tiếp xúc trong một thời gian dài, Lục Tử Chiêm bắt đầu nắm chuẩn thời gian nhân viên công tác tới, sau bữa cơm chiều, nghỉ ngơi một lát, thấy sắc trời đã gần tối, hắn sẽ mang Sầm Anh ra ngoài đi dạo. Người lớn tuổi nói, khi tán gẫu không thể bỏ được rượu và thuốc lá, nếu không có hai thứ này, nói chuyện sẽ không thấy thú vị. Cha Lục Tử Chiêm cũng thế mà cha Sầm Anh cũng vậy, thường ngày ngại chuyện của Sầm Anh nên lúc thèm thuốc là đều phải kìm lâu, hoặc là lén lút trốn ra ban công hay ngoài xe để hút một điếu, chỉ có lúc đãi khách mới có thể ở trong phòng khách hút mây nhả khói.
Thực ra thân thể Sầm Anh không có mấy phản ứng của thai nghén, ba bốn tháng rồi bụng cũng không to lên là bao. Miền Nam đã vào cuối thu, càng ngày càng lạnh, cậu và Lục Tử Chiêm mặc áo gió dài, Lục Tử Chiêm giống như cái móc treo quần áo, cậu thì lại cao gầy, thường bị trêu. "Đứa con trai Lục gia phải lấy dây thừng buộc trên người cháu, tránh cho lúc ra đường bị gió thổi bay mất." Lục Tử Chiêm nắm chặt tay Sầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thoi-de-toc-chom/884874/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.