"Nghe lén được thích lắm hay sao?" Sầm Anh thất thần, Lục Tử Chiêm không biết khi nào đã phát hiện ra cậu, đem cửa sổ Sầm gia đẩy ra, một khuôn mặt thâm thúy giống như đi săn, thần sắc nguy hiểm, bình tĩnh đánh giá quần áo của cậu, hướng hai chân trần của Sầm Anh, doạ cậu sợ đến ngồi bệt xuống đất.
Lục Tử Chiêm tạm ngừng cuộn phim trong di động, hắn từ nhỏ học võ, tứ chi so với người thường linh hoạt hơn rất nhiều, lá gan vô cùng lớn, đem cửa sổ của Sầm gia toàn bộ đẩy ra. Sau đó giống như mèo nhảy một cái, rơi xuống trước mặt Sầm Anh, thân hình cao lớn thoát khỏi bóng đêm thăm thẳm, áp sát Sầm Anh lui vào bên trong góc. "Nghe được rất sảng khoái sao? Cậu xem, ướt rồi."
Nơi Sầm Anh ngồi lúc trước tràn ra một chút nước đậm, quần pyjamas nơi đũng quần cũng bị thấm ướt bởi dịch trong suốt, bây giờ mà thao miệng huyệt một cái, Sầm Anh nhất định sẽ đạt tới cao trào.
Lục Tử Chiêm chỉ mặc một cái áo khoác mỏng, vừa mới an ủi dương v*t dựng thẳng đứng, đỉnh nhỏ còn chảy ra chất lỏng trong suốt. Hắn hơi động eo một cái, quy đầu tại má phải của Sầm Anh cọ nhẹ một cái khiến vành mắt Sầm Anh trong nháy mắt đỏ ửng, một mảnh d*m thủy dính lên mặt cậu giống như mới khóc xong.
Sầm Anh nghẹn ngào nửa ngày, dương bật trước mặt cậu không có cách nào quên được, trong đầu xuất hiện một mớ bùi nhùi. Trong chốc lát nghĩ đến dương v*t vừa dài vừa thô của Lục Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thoi-de-toc-chom/247568/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.