Cậu lấy hộp cơm này đã mất 40 phút, vì tránh cho bạn cùng phòng nghi ngờ, Sầm Anh đi tới phòng ngủ lớp trưởng la cà, mượn lịch thi ngày mai cùng chương trình học trọng điểm. Trở lại phòng ngủ, nhìn bạn cùng bàn hai mắt hằn tơ máu, vẫn cứ nhìn màn hình máy tính, ấn chuột kêu "cạch cạch" chỗ nào có nửa điểm quan tâm đến thời gian? Đem tài liệu ném trên bàn sách, đi ra ban công dọn một cái bàn gấp vuông nhỏ. Cậu sợ dầu mỡ làm bẩn sách, không có thói quen ở trên bàn học ăn cơm. Lần đầu trọ ở trường liền lôi kéo bạn cùng phòng đến siêu thị bách hóa mua một chiếc bàn ăn nhỏ.
Lục Tử Chiêm chán ghét Sầm Anh làm ra vẻ, lại chán ghét các loại chi tiết sinh hoạt nhỏ nhặt của cậu. Từ lớn đến phòng sửa sang lại như thế nào, hay nhỏ như cái ly uống nước cậu cũng phải phân loại. Cà phê nếu đã pha vào cốc dính lá trà, cậu một giọt cũng không chịu uống. Bạn cùng phòng của Sầm Anh kín đáo phê bình, một bên ăn một bên chơi game, sợ nhất là khi cậu lấy ra chiếc bàn vuông nhỏ kia. Điều đó có nghĩa là không thể làm hai việc cùng lúc, bằng không sẽ bị Sầm Anh quở trách việc vệ sinh, trách đến nỗi không chốn dung thân.
Vài phút sau, bạn cùng phòng kết thúc một ván game, nhìn Sầm Anh mở thức ăn trong hộp, kéo dài thời gian, hỏi. "Tôi cảm thấy cậu lấy đồ nướng lâu như vậy lại không bị [Hắc ti tất] bắt đươc đi?" Bọn họ là giáo viên phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thoi-de-toc-chom/247564/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.