Bây giờ đêm đã khuya, vừa nhằm lúc là đêm trăng tròn, ánh trăng rất tỏ, nên cảnh vật xung quanh trông rất rõ ràng, nên đi lại không khó khăn lắm.
Vượt qua mấy ngọn đồi nữa, nhắm chừng ở giữa Cửu Cung sơn, nhưng nhìn xung quanh vẫn không thấy chút ánh đèn nào.
Cảnh Huệ Khanh thở dài :
- Xem tình hình tối nay chắc tìm không ra.
Nhạc Hạc đưa tay chỉ một ngọn đồi cao ở phía bên kia :
- Ngọn đồi đó khá cao, chúng ta lên đó xem sao?
Cảnh Huệ Khanh không phản đối, hai người liền tiến về ngọn đồi đó, họ đi qua một khúc quanh rồi mất hơn nửa giờ nữa mới lên đến đỉnh đồi, nhưng đưa mắt quan sát xung quanh hai người đều cảm thấy thất vọng. Thì ra xung quanh ngọn đồi này đều là những triền núi bằng phẳng theo địa hình đó, xung quanh chắc chắn sẽ chẳng có sơn cốc nào.
Cảnh Huệ Khanh gượng cười :
- Chắc chúng ta đã đi lầm đường!
Nhạc Hạc :
- Hãy đi về hướng Đông một đoạn xem sao?
Cảnh Huệ Khanh :
- Hướng Đông?
Nhạc Hạc :
- Đúng vậy.
Cảnh Huệ Khanh :
- Ngươi cho rằng Thiên Ma cốc nằm ở phía Đông của ngọn núi này ư? Vậy thì ta...
Nhạc Hạc nói :
- Tiểu đệ đang nghĩ, ngọn Cửu Cung sơn này chỉ cách Ngũ Lão hội khoảng ba trăm dặm. Thiên Ma đặt Tổng đàn ở ngọn núi này, có lẽ vì ở đây có khoảng cách rất gần với Ngũ Lão hội mà Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-the-anh-hung/2006632/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.