Chúng tôi trở về buổi tiệc, từ lúc vào tiệc tới cuối tiệc tôi không gặp thầy nữa. Nghe đâu công ty có biệc bận nên thầy về rôi. Tôi thì vào đó, Thiên Tường đi đâu tôi đi theo đấy, tiệc cũng tàn nhanh, và là vì có tôi nên chúng tôi đi thẳng về nhà.
Về đến nhà, toan bước về phòng thì đã bị Thiên Tường kéo tay lại, lôi xềnh xệch vào phòng cậu ấy.
Thiên Tường nhìn tôi, ánh mắt càn quét. =_=
Tôi hơi bối rối, vố lây bình tĩnh hắng giọng nói.
- Gì đấy? Đang có ý đồ đen tối với tôi à?
Thiên tường bậc cười lớn.
- Cậu nghĩ sao vậy, cậu cao và đẹp thêm một tí đi. May ra tôi vòn suy nghĩ lại.
Tôi đỏ mặt, thẹn quá hóa giận. Đứng dậy hùng hổ.
- Tưởng cậu đẹp trai lắm chắc.
- Xời. Khỏi phải nói.
Trời ạ. Cậu ta là gì thế. Có người kêu ngạo đến thế cơ à? Hoang mang quá.
- Tôi về ngủ đây, khuya rồi.
Thiên tường nắm tay tôi kéo lại.
- ấy khoan. Tôi có chuyện nói.
- Chuyện gì nói lẹ cho tôi về phòng.
- Ngày mai...
- Ngày mai sao?
- Ngày mai..
- Ngày mai gì? Lẹ đi.
- Ngày mai...
Tôi nổi cáu.
- Gì chứ?
- Chúng ta hẹn hò đi.
********
Lâm Phong xoay xoay thứ chất lỏng sặc mùi men trên tay, ánh mắt mờ ảo đi.
Bảo Phong nhìn anh trai. Lắc đầu hỏi.
- Bác bị sao đấy. Sao hôm nay lại rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thay-hay-chong/2934636/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.