Tự nhiên xuất hiện. Hắn hùng dũng oai phong lẫm liệt tiến đến và ngang nhiên cho người kế bên tôi một đạp, thoáng chút người kia đã nằm xỗng xoài trên mặt đất.
Tôi định quay lại đỡ ông bác thì đột ngột hắn ôm tôi cứng ngắt, tôi trợn tròn mắt kịnh ngạc.
càng lúc hắn càng siết vòng tay hơn, có lúc tưởng chừng như tôi nghạt thở đến nơi.
Có gì đó dâng trào trong tôi mổt cảm giác hồi hộp đến lại kì. Bọn tôi cứ thế được một lúc thì một lần nữa hắn đột ngột thã tôi ra, gương mặt lúc này tỏ vẻ căm phẩn. Nói thật thì lúc bỏ ra tôi có hơi hục hẫng, tự nhiên thấy vậy, tôi chẳng hiểu sao nữa! Và kết quả tối tự rút ra được "Chắc là do lần đầu được trai ôm mà còn là trai đẹp ôm nên mới thế":))
Nghĩ mới nhớ, nãy giờ tôi quên cái người bị đạp cho một cái xém bấc tỉnh và tận hưởng phúc giây lãng mạn trước mắt đang nhìn tôi chăm chăm từ nãy đến giờ
Tôi quay sang hắn, hắn lại trở về khuôn mặt kiêu ngạo, nói thật con người này têm tư tình cảm cứ thay đổi đến chóng mặt. Thảo nào ông Vũ Liêm mới bắc tôi về làm dâu điều đơn giản dễ hiểu nhất hắn bị bệnh THẦN KINH.
sau cùng tôi phải giải thích ngọn cành cây chuyện và cũng kể luôn câu chuyện của ông bác cho hắn nghe. Nghe xong hắn không những không từ chối mà còn nhanh chóng đồng ý giúp đỡ làm tôi vui mừng khôn xiết
Tôi và hắn nhanh chóng theo ông bác đến bệnh viện. Sẳn tiện tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thay-hay-chong/119815/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.