“Không thể chịu được thì về nhà ở với con đi, có biết hiệu suất tháng này của cậu bao nhiêu không hả? Reng, reng!” Giọng nói của chủ nhiệm giống như đồng hồ báo thức rung vào sáng sớm, chấn động khiến hai mắt Thần Mạt choáng váng, tay chân không biết để đâu mới tốt.
Đồng sự bốn phía đều im lặng không lên tiếng, bọn họ không dám dừng công việc ở trong tay lại, sợ cũng dính trúng tai họa, chỉ lén trộm nhìn qua bên này.
“Chủ…. nhiệm, tôi….tôi chưa sinh con, a phi, không…” Thần Mạt từ lúc sinh ra liền mang theo tật xấu, chỉ cần cậu căng thẳng thì đầu óc không biết chữ “con” trong tiếng trung từ trong miệng mình phun ra có nghĩa gì, tất nhiên không phải ý đó nhưng lời cậu nói ra quá vô liêm sỉ càng khiến cho chủ nhiệm chấn động.
“Chưa sinh con? Cậu có thể sinh con sao? Chẳng lẽ cậu là phụ nữ mặc đồ đàn ông. Ha ha, nhanh nhanh đi về điều trị với bác sĩ khoa thần kinh đi, đem bệnh chữa cho tốt rồi tìm công ty xui xẻo nào đấy có thể tiếp nhận cậu ha, nói tóm lại, vào ngày mai, cậu có thể cút cho tôi!!! ” chủ nhiệm trừng to mắt như mắt trâu, miệng rống giận mở to đến cực hạn, ông ta đem toàn bộ tài liệu báo cáo ném vào Thần Mạt còn dùng sức đạp hai phát vào bàn công tác của cậu.
Sau khi trút hết cơn tức giận, chủ nhiệm mới dừng lại, cảm thấy dễ chịu hơn rồi sau đó ông ta sửa sang lại quần áo, bước đi trên đôi giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thanh-khong-ban-than/2396403/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.