Kỹ năng đầu tiên là dựa vào bản thân, ăn mặc không lo.
Thần Mạt cũng biết những lời này, cậu vẫn luôn muốn hướng về đảng kỹ năng xuất phát. Thế nhưng tiền tài bên cạnh cậu không nhiều lắm, không có cách nào khác để rèn luyện mình thành nhân tài vĩ đại. Cậu cảm thấy rất xin lỗi ba mẹ, rất xin lỗi đảng, rất xin lỗi tổ quốc đã nuôi dạy cậu lớn lên.
Cho đến nay, cậu đều làm các công việc lặt vặt ở chợ tìm việc, cậu đã làm công việc chạy giao đồ ăn cho tiệm cơm, đi công trường vác gạch ba bốn ngày (sau đó bởi vì làm rơi gạch khiến chân bị thương mà phải ở nhà tĩnh dưỡng một tháng) còn đi làm người hướng dẫn mua hàng cho cửa hàng áo ngực ở khu phố náo nhiệt.
Tóm lại, cậu đem phẩm chất vĩ đại chịu khổ nhọc của dân quốc Trung Hoa phát huy tới cực hạn, đồng thời chỉ cần có cơ hội thì cậu sẽ cố gắng học tập, tuyệt không bỏ qua thời cơ có thể rèn luyện kỹ năng!
Ở trong mắt cậu, công tác CV quả thực không thể tốt hơn nữa! Nói chuyện, ai không làm được, biết chữ, ai cũng biết mà! Cho nên công tác này chỉ cần đọc lời kịch bản, mà hai hạng mục yêu cầu này cậu đều nắm giữ được, nhất định có thể đảm nhiệm tốt.
Đầu đại hiệp Hiên Vân đau ê ẩm, cảm giác này giống như ông nói gà bà nói vịt, ngăn trở lòng người đến phát hoảng.
Đại hiệp Hiên Vân vốn muốn nói thẳng, rất xin lỗi, chúng tôi không tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thanh-khong-ban-than/2396399/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.