Đức Nhân đứng ngoài nắng hai má đã đỏ hồng nhưng cũng không mở miệng oán trách. Vẫn cái áo đen trùm đầu và bộ dạng bất cần đời, cậu ta hờ hững bước vào nhà.
Tôi lấy cho Đức Nhân cốc nước lạnh cậu không nhanh không chậm uống hết.
Tiểu Hắc nhận ra người quen lập tức kêu meo meo mấy tiếng nhào vào lòng chủ nũng nịu. Tôi mặc kệ một người một mèo ngồi đó nhìn nhau bỏ lên lầu tiếp tục viết kịch bản, khoảng hơn tiếng sau mới nhớ ra việc Nam nhờ.
Tôi dựa người vào ghế, mắt nhìn màn hình tivi hỏi bâng quơ.
- Lớp mình đang có hoạt động đấy, cậu biết không?
-...
- Lần này lớp trưởng muốn cả lớp tham gia, mọi khi chẳng bao giờ thấy mặt cậu, cậu có định đi không? Đảm bảo rất vui.
-...
- Dù sao cũng nên hòa đồng với lớp hơn, cậu tham gia có gì tớ sẽ giúp đỡ cậu.
Cậu không tham gia Nhật Nam sẽ bám lấy tôi khóc lóc đủ kiểu, tôi nào nỡ để Nhật Nam đau lòng chứ.
Nhân ngẩng đầu nhìn tôi dường như chẳng mấy bận tâm vấn đề tôi vừa đề cập, tôi thật sự hết cách rồi.
- Thế này đi, cậu tham gia hoạt động lần này tớ để cậu đến thăm Tiểu Hắc thường xuyên.
Đề nghị này cũng hơi thiệt thòi đi nhưng Đức Nhân lại lập tức đồng ý, cũng coi như tôi giải quyết xong một gánh nặng.
- Cậu viết kịch bản?
Đúc Nhân chủ động hỏi thăm, tôi kinh ngạc nhìn, khe khẽ gật đầu, cậu ta buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720703/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.