Cũng không hiểu tin tôi nói ra động trời đến đâu mà ba người bọn học cộng với hai con mèo đều biểu lộ rõ sự bất mãn ra mặt. Cứ làm như tôi là hàng hết hạn sử dụng k ý. Khả Vy tôi vốn xinh đẹp khả ái, lại dịu dàng điềm đạm như vậy cơ mà.
Boss Miêu chẳng buồn tranh ăn với Tiếu Hắc, hất cái đuôi xù đầy lông của mình, ngoe ngẩy bỏ đi đâu mất. Khả Vũ và Thiên Huy bỏ ra ngoài nhà chơi game, kì quái, mọi khi bọn họ ồn ào như sắp đánh nhau tới nơi hôm nay lại yên ắng vậy, lẽ nào đang liên minh đánh Boss?
Vậy là tôi, thanh niên nghiêm túc, có tấm lòng mẫu tử bao dung lại phải xả thân đi rửa bát. Thật cái tình hầu dọn ra rồi lại dọn vào.
- V này
- Ơi
- Khả Vy
- Gì
- Này!
- Làm sao?
- Tao bảo này.
- Con dở hơi kia mày có tin tao đổ sunlight vào mồm mày không, có gì bẩm tấu không có thì biến.
Tuyết Hoa cười phá lên, nghiêng người tránh né cái nhìn bực dọc của tôi. Nó nhón chân đi lại ôm lấy tôi. Tuyết Hoa khá cao, vì vậy lúc này trông hai đứa chẳng khác cặp tình nhân đang ôm ấp là bao. Giờ thì tôi đã hiểu nguyên nhân nào khiến cho 17 năm nay xung quanh mình không có lấy con ruồi đực nào vo ve rồi.
- Khả Vy, mày thích Kỳ Khôi thật đấy à?
Nó lại làm cái giọng nghiêm trọng, bàn tay ôm trước eo tôi đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720681/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.