Tôi nói này, phía trên mây trắng trời trong, phía dưới biển xanh cát trắng thích hợp nhất không phải để ngủ sao? Sao phải lao xuống biển bơi hùng hục thế chứ. Đấy đấy, mấy tên ngốc kia làm cái trò gì vậy? Thi bơi á, dù có bơi nhanh đến mấy thì khi có cá mập đến mấy cậu vẫn bị xơi tái như thường thôi. Ở trên bờ mới là an toàn nhất.
Tôi ngồi trú nắng dưới tán ô, bày đồ ăn vặt lấy điện thoại ra nghịch ngợm. Mấy tên con trai từ lúc nào đã mất dạng, ồn ào nô đùa ở tận ngoài xa, tôi vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé của Nhật Nam bị họ dìm giữa biển. Đau khổ a đau khổ~
Tuyết Hoa còn đang bận phủ lên người một lớp kem chống nắng dày còn hơn da mặt của nó, tôi rất biết điều không mò đến làm phiền để tránh nó bạo phát tính cuồng ngôn loạn ngữ về mấy loại bí quyết bảo vệ da mà tôi chẳng bao giờ để ý tới.
- Á, đằng sau tao với không tới, Vy mau giúp tao bôi kem sau lưng nhanh lên, không thể để tia cực tím làm hỏng làn da trắng tuyết của tao được.
- Rồi rồi, Tao sẽ bôi cho đến khi nào da mày trắng như bột sắn thì thôi
- Xin lỗi vì tao đẹp hơn mày, khiến mày ghen tị rồi.
=_=!!! Mày đào đâu ra sự tự tin ấy vậy?
- Hửm đám con trai đâu rồi? Sao im ắng thế?
- Dưới kia kìa
Tôi chỉ ra ngoài xa. Dưới làn nức xanh trong vắt, đôi chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720650/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.