Chương trước
Chương sau
Chẳng phải bỗng dưng mà Khả Vũ tốt với tôi đột xuất, mà cũng chẳng phải bỗng dưng tôi chợt nhận ra em trai mình lớn rồi (lớn quá ấy chứ, nó cao hơn tôi hẳn hai cái đầu). Khả Vũ cầm theo hai cây kem đi đến chỗ tôi ngồi. Cầm lấy kem nó đưa, tôi thản nhiên vừa ăn vừa dựa vào người Khả Vũ, ngả ngớn như một con giun không có xương sống.

- Vy có thích em không?

- Thích, hỏi kì thế?

- Thích như thế nào?

- Rất thích, rất quý, rất yêu, đến đây thơm cái nà!

Không để ý mồm miệng còn dính đầy kem tôi lao vào cắn má Khả Vũ, ngạc nhiên là nó lại để yên cho tôi bôi bôi trét trét lên mặt nó. Gượm đã, hôm nay nó có vấn đề. Bằng với tính cách thường ngày, Khả Vũ sẽ không bao giờ hỏi những câu như thế, nếu thấy tôi có hành động làm tổn hại đến sự “trong sạch” của nó, nó sẽ không khoan nhượng đạp tôi bay sang tận biển Đông thi bơi với cá mập. Chẳng lẽ... nó thật sự làm chuyện có lỗi với tôi.

Mặc kệ cây kem đang tan chảy trên tay, tôi chú tâm suy nghĩ vấn đề nguy hiểm này, nhưng nghĩ thế nào cũng không ra. Thường ngày Khả Vũ rất quan tâm tôi, chuyện gì của tôi nó cũng biết, nhưng tôi lại không để ý lắm đến những việc xảy ra xung quanh Vũ, dù sao nó cũng là người sống khép kín. Nhưng tôi cũng không phải đợi câu trả lời quá lâu, bởi vì...

- Vũ

Giọng nói rất nhỏ, rất mềm lại ngọt ngào, tôi ngước mắt lên nhìn cô gái đứng phía trước. Chẹp, xinh dữ thần bây, cái mặt trắng trắng hồng hồng, mắt đen lay láy hơi ngấn nước, môi hồng màu anh đào mím lại, đôi tay nhỏ nhắn nắm chặt vạt váy màu xanh, hai bả vai hơi run run làm mái tóc xoăn khẽ đung đưa nhẹ. Cô bé này là ai mà xinh quá đi mất, nhìn thật giống như một con mèo nhỏ yếu ớt tội nghiệp cần được bảo vệ. Khả Vũ dường như chẳng bận tâm đến cô bé ấy, biểu cảm từ đầu đến cuối đều không thay đổi, vừa lạnh lùng lại dửng dưng chỉ có tay là vẫn đang nắm chặt tay tôi, như thế sợ lơi lỏng một chút là tôi sẽ lao ra ăn thịt cô gái trước mặt.

- Vũ~

Thanh âm mềm mại khiến tôi muốn nổi da gà, em trai cọc cằn thô lỗ của tôi lại quen cô gái nhu mì dễ thương này sao? Nhìn cô bé nhỏ nhắn đầy vẻ ủy khuất, mắt còn đang trực khóc rụt rè tiến lên nắm lấy tay áo Khả Vũ trong lòng tôi sinh nghi hoặc. Em trai yêu quý chẳng lẽ phụ tình cô bé này? Không được, tuyệt đối không được, cô bé dễ thương như vậy hình tượng tiểu bạch thỏ chỉ dành cho nữ chính như vậy tôi rất thích nha, đem về nhà nuôi làm cảnh cũng được mà. (amen, chúa xá tội cho suy nghĩ đen tối của con)

Không sợ đâu em gái nhỏ, nếu thằng oắt con kia làm tổn thương đến em hãy cứ nói với chị, chị sẽ tẩn cho nó một trận bắt nó xin lỗi em. Khả Vũ tội nghiệp, ai bảo em không xinh gái như cô bé kia, chị chỉ về phe người đẹp thôi.

Cô gái kia tiến thêm một bước, môi hơi mím lại thật sự định khóc rồi, đừng khóc chị sẽ đau lòng đấy, nói đi nói đi nói xem Khả Vũ trêu chọc gì em.

-Vũ~ tớ...

Nói rồi nói rồi, nói tiếp đi

- CON MỊA NÓ CHỨ! TỚ ĐÃ NÓI LÀ TỚ THÍCH CẬU RỒI MÀ? LÀM SAO? KHÔNG THÍCH THÌ TỪ CHỐI LUÔN ĐI CÒN BÀY ĐẶT TỎ VẺ HẠNH PHÚC TAY TRONG TAY VỚI NGƯỜI YÊU, CỐ TÌNH LÀM VẬY CHO BÀ ĐÂY XEM À? ĐỂ BÀ ĐÂY BIẾT KHÓ MÀ LUI CHỨ GÌ? CÒN LÂU NHÉ, YÊU MÀ KHÔNG TRANH GIÀNH THÌ CÒN GÌ VUI NỮA, ĐÃ THẾ ĐẾN ĐÂY, CÓ BAO NHIÊU BÀ CÂN TẤT!!!

O_O!!!

(-__-)!!!

A0A!!!

Tôi vừa nghe cái c** c** gì thế này? Tiểu bạch thỏ của tôi sao lại hóa thành cọp cái thế kia, còn nữa, bộ dạng hung hăng gào thét một chân đạp ghế một tay kéo cổ em trai tôi là sao? Còn nữa, đừng trừng trừng nhìn tôi như vậy tôi sợ đó.

- Hể, đây là bạn gái cậu? Chẳng có gì nổi bật, mắt nhìn người của cậu kém thế sao?

Nó...nó đả kích tôi.

- Tưởng rằng bạn gái của Diệp Khả Vũ phải xuất sắc lắm, hóa ra cũng chỉ đến vậy thôi, tổng thể ngoài ngực ra chẳng có gì để so sánh với tớ.

Gì mà được mỗi ngực? Muốn ăn đấm phải không, đừng tưởng chị đây không ra tay đánh người đẹp nhé. Mặt đui mới thấy bà đây chỉ có mỗi ngực, sau này nhất định phải chi tiền cho con nhỏ này đi khám lại mắt.

- Tớ tỏ tình với cậu, cậu nói cậu có người con gái cậu yêu nhất rồi, chẳng lẽ là cô gái đứng còn chưa đến ngực cậu này đây?

@#$%^&*() FUCK!!! Khả Vũ mau buông chị ra, phải cắn chết nó, nhất định phải cắn chết nó.

Tôi vùng tay khỏi Khả Vũ, không thể nhịn được nữa, còn nhịn nữa nhất định sẽ bị táo bón, con nhỏ không có lớn bé, không có tôn ti trật tự này để xem hôm nay chị đây dạy dỗ thế nào.

- Ngoan, đừng giận nữa.

Phụt...gì cơ? Tôi run rẩy ngước nhìn em trai, có vừa nói cái mòe gì vậy? Thật sự cho rằng tôi là trẻ con à?

Khả Vũ kéo tôi sát vào người nó như muốn bảo vệ tôi, vênh mặt vừa kiêu ngạo vừa lạnh lùng, thản nhiên tuyên bố.

- Đây là người con gái Diệp Khả Vũ thích nhất trên đời này. Nghe rõ chưa Lâm Bảo Thư? Còn muốn tớ nhắc lại nữa không?

Khả Vũ~...cảm động quá, soái quá, cứ như nam chính trong mấy bộ manga bảo vệ nữ chính ý...

Có cái con khỉ, bớt tin người đi tưởng tôi sẽ nghĩ vậy à? Thằng mất dạy, chị đây là cô gái mày yêu nhất thì mẹ nhất định là người phụ nữ mày yêu nhất chứ gì? Mày lừa ai chứ đừng hòng lừa chị nhé. Tưởng rằng chị sẽ mắt lừa à? Cái motip cẩu huyết này chị mày xem chán rồi nhá. Dám đem chị ra làm bình phong để trốn gái à, dám dùng chị mày làm kéo cắt mấy cái đuôi bám theo à? Phải đánh cho đống dây thần kinh trong đầu nó quay về chỗ cũ ngay mới được.

Tôi tung cước đá cho Vũ một cái, còn bặm môi giáng cho nó một cú vào đầu, thật sự bị nó làm cho tức chết, nó chẳng nói gì với tôi, đem tôi ra làm lá chắn, vậy mà tôi còn tưởng em trai hôm nay đột nhiên muốn thể hiện tình chị em gắn kết với tôi chứ.

- Giỏi lắm Khả Vũ chút về nhà xem chị xử em thế nào

- Đau, em nói thế có gì sai? Chị là người em thích nhất thích nhất thích nhất đấy, thì sao?

- Vậy mà cũng nói được à?

- Ăn cũng ăn chung, chơi cũng chơi chung thậm chí ngủ cũng từng ngủ chung, có gì sai à?

- Bé mồm thôi, la như thế muốn cho ai cũng nghe thấy à?

- Ừm biết rồi

Khả Vũ mềm mỏng gật đầu, thơm trộm lên má tôi một cái, còn làm điệu bộ nháy mắt đưa tình, thằng oắt con họ kiểu này ở đâu thế? Có phải bị hai đừa ôn tặc kia ảnh hưởng hay không?

- Khả Vũ, đây là... chị á? Cậu lại đi thích một bà chị hơn tuổi lùn như đứa nhỏ tuổi này á?

Ê, xúc phạm nhau ít thôi nha!

- Vũ, cậu còn ngủ chung, ăn chung... cậu....cậu không đứng đắn.

Lâm Bảo Thư rưng rưng nước mắt, lần này tôi còn lâu mới mắc lừa, tôi đã chứng kiến quá trình sư tử hóa của con bé, không ngây thơ tin con bé này thật sự đau lòng đâu.

- Hưc hưc hahaha mắc cười quá hahaha, chết mất, cười haha chảy cả nước mắt. Cậu đang có quan hệ không chính đáng với trẻ chưa vị thành niên đấy.

Não con nhỏ này nhất định bị úng nước rồi, nói nãy giờ mà vẫn không nhận ra tôi và Khả Vũ là chị em, loại con gái ngốc nghếch này chỉ có tôi thích chứ Khả Vũ tuyệt đối không nhé. Bảo sao bị từ chối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.