Chẳng phải bỗng dưng mà Khả Vũ tốt với tôi đột xuất, mà cũng chẳng phải bỗng dưng tôi chợt nhận ra em trai mình lớn rồi (lớn quá ấy chứ, nó cao hơn tôi hẳn hai cái đầu). Khả Vũ cầm theo hai cây kem đi đến chỗ tôi ngồi. Cầm lấy kem nó đưa, tôi thản nhiên vừa ăn vừa dựa vào người Khả Vũ, ngả ngớn như một con giun không có xương sống.
- Vy có thích em không?
- Thích, hỏi kì thế?
- Thích như thế nào?
- Rất thích, rất quý, rất yêu, đến đây thơm cái nà!
Không để ý mồm miệng còn dính đầy kem tôi lao vào cắn má Khả Vũ, ngạc nhiên là nó lại để yên cho tôi bôi bôi trét trét lên mặt nó. Gượm đã, hôm nay nó có vấn đề. Bằng với tính cách thường ngày, Khả Vũ sẽ không bao giờ hỏi những câu như thế, nếu thấy tôi có hành động làm tổn hại đến sự “trong sạch” của nó, nó sẽ không khoan nhượng đạp tôi bay sang tận biển Đông thi bơi với cá mập. Chẳng lẽ... nó thật sự làm chuyện có lỗi với tôi.
Mặc kệ cây kem đang tan chảy trên tay, tôi chú tâm suy nghĩ vấn đề nguy hiểm này, nhưng nghĩ thế nào cũng không ra. Thường ngày Khả Vũ rất quan tâm tôi, chuyện gì của tôi nó cũng biết, nhưng tôi lại không để ý lắm đến những việc xảy ra xung quanh Vũ, dù sao nó cũng là người sống khép kín. Nhưng tôi cũng không phải đợi câu trả lời quá lâu, bởi vì...
- Vũ
Giọng nói rất nhỏ, rất mềm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720640/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.