Thật ấm, vùi người trong chăn ngủ thật ấm, tôi chẳng muốn dậy luôn. Ấy là tôi nghĩ thế thôi, chứ ai kia không nghĩ thế. Tỉ như Khả Vũ, sáng sớm ra đã hét oanh làng oanh xóm, hét như bị chọc tiết lợn, hét như phát hiện ra quần nhỏ của mình bị tên biến thái trộm mất, hét như dân nữ bị cưỡng gian... ấy hình như nhầm rồi.
- Diệp Khả Vi, con nhợn Diệp Khả Vy chị lăn xuống đây, mau lăn xuống đây nhanhhhhhhh.....
- Cái thằng thần kinh kia, mới sáng ra mày đã tạo phản à!
- Mẹ xem chị Vy lôi con gì về kìa, còn nữa, ai cho mẹ đáp dép vào mặt con?
- Mẹ đáp mày còn cần xin phép hả?
- Chẳng qua con nể bố thôi, chứ không thì...
- Không thì làm sao
- Nói tóm lại, có nó thì không có con mà có con thì không có nó, một Boss Miêu là đủ rồi.
Vừa nói, Khả Vũ vừa khinh ghét ném Tiểu Hắc ra xa, tôi đứng trên cầu thang nhìn một màn tấu hề của hai mẹ con họ cũng chẳng buồn cản, đi tới xoa xoa tiểu hắc đem nó vào phòng bếp kiếm đồ ăn. Nhìn đi, ba mẹ tôi không phản đối, nó nháo cái gì? Chỉ là mèo thôi mà~
- Tiểu Hắc chỉ ở đây một thời gian thôi em không cần nổi cáu vậy đâu, em nỡ để nó lang thang một mình ngoài trời lạnh giá sao?
- Nắng cái khỉ mốc, trời nóng bome ra mắt chị đui hay sao không thấy. Nói tóm lại, chị không đuổi nó đi, em đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720628/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.