Tôi vuốt vuốt lại mái tóc, khôi phục bộ dạng bình tĩnh, âm thầm quay lưng giơ ngón giữa với con khỉ hỗn láo kia, sau đó quay lại nhìn Kỳ Khôi mỉm cười giải lả. Cô bé đứng bên cạnh khi nãy kéo váy tôi rất ngây thơ hỏi
- Chị ơi, chị là đồng loại của khỉ phải không? Mẹ em bảo đồng loại mới biết đồng loại, vì thế mới thân nhau.
Kèm theo đó là nụ cười vô cùng trong sáng. Oắt con, em mới là đồng loạicủa khỉ cả nhà em đều là đồng loại của khỉ, còn nữa, buông váy chị đây ra mau, chị vô cùng ghét trẻ con nhé.
Kỳ Khôi bế bổng cô bé kia lên, còn làm ra vẻ thân mật trò chuyện
- Chị Khả Vy rất thích khỉ đấy, em có thích không?
Tôi trợn mắt nhìn Kỳ Khôi, anh đừng có trắng trợn thế được không? Em nói thích hồi nào? Cái lũ lông lá ấy căn bản không đáng để em liếc mắt mà?
Cô bé kia chạy đi rồi, còn quay lại lưu luyến cười với chúng tôi, xùy xùy mau đi đi.
- Cô bé đấy dễ thương quá! Anh rất thích trẻ con đấy
- Vậy sao, còn em chẳng thích chút nào
Tôi nhún vai thở dài, trẻ con vô cùng phiền phức, chỉ có người hiền lành nhân hậu như anh mới thích thôi.
Chuyến tham quan tiếp diễn bằng đủ thứ chuyện tệ hại, bị con hổ nào đó dọa cho chạy mất dép, bị lũ trăn cuốn lấy cánh tay, tệ hơn là suýt rơi xuống hồ của hà mã...
Có vẻ như hôm nay tôi được bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720618/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.