🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi với... tôi với... tôi với... tiếp tục với...mẹ kiếp cái bảng bà khinh... Sao mày lại cao hơn tao vậy chứ?



Sáng nay đến lượt bàn tôi trực nhật vì vậy tôi đi sớm, không hiểu sao Đức Nhân lại đến muộn hơn thường ngày, vậy nên bất đắc dĩ tôi phải lau bảng để kịp khô khi vào tiết học. Nhưng sự thật cái bảng này đang chống đối tôi, rút cục tôi mang thù hằn gì với nó chứ. Tôi chỉ biết thầm than trong lòng, bây giờ mà nhờ người khác kiểu gì tôi cũng bị trêu về chiều cao khiêm tốn của mình, quân tử chịu thiệt chứ không chịu nhục.



Với... với... tiếp tục với



- Ối mẹ ơi!



Tôi thất kinh hét lên, tay tôi bị ai đó nắm trọn, sau đó nhanh nhẹn giựt khăn lau bảng của tôi. Vừa quay đầu lại đã đập mặt ngay vào lồng ngực của người đó, tôi vội lùi lại mấy bước. Hóa ra là Đức Nhân, cậu ta có biết cái hành động đi không hình về không bóng của mình rất dễ dọa chết những người yếu tim ngây thơ mong manh dễ vỡ như tôi không? Nhân nghiêng người xóa sạch góc trên bảng, một tay vẫn ung dung đút túi, mặt bị khuất sau đám tóc lòa xòa. có lẽ cậu ấy vừa đến, cặp còn chưa cất nữa kìa. Nhân ném khăn lên bàn giáo viên rồi đi thẳng về chỗ, với loại hành động này của cậu ta không chỉ tôi mà cả lớp đều rất quen thuộc, tôi chẳng để bụng.



- Cậu lau bảng, quét lớp, tớ đi đổ rác, đóng cửa sau giờ học.



Tôi gõ gõ vào mặt bàn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720597/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.