Cái nắng oi ả này thật đáng sợ, nó làm người ta không muốn ra ngoài, việc gì cũng không muốn làm. Thời tiết ngày càng khắc nghiệt, trái đất đang nóng dần lên bởi sự tàn phá của con người, không khéo một ngày nào đó địa cầu sẽ nổ tung như một quả bóng bị châm kim. Nói vậy thôi chứ chuyện này chẳng liên quan gì đến tôi, đi tìm chỗ tránh nắng mới được. Tôi ghé vào một hiệu sách, tất nhiên là để mua truyện tranh rồi. Tôi mê truyện, đọc bao nhiêu cũng không thấy chán, truyện ở nhà chất thành đống, nhưng vẫn cứ thích mua thêm. Đứng trước cả tủ sách lớn, tôi lấy vài quyển, rướn người lên cao, cố với lấy quyển Conan tập mới ra, đáng ghét, đã đeo giày cao gót rồi mà còn không lấy được nữa sao? Cái kệ sách chết tiệt, bà khinh!!!
Một bàn tay với lên lấy mấy cuốn mà tôi nhắm đến, a liệu có phải lấy cho tôi không? Một màn gặp mặt trong hiệu sách lãng mạn như trong ngôn tình, ừ thì cứ mơ đi vì cuộc đời cho phép, nhưng mơ xong nhớ phải tỉnh lại. Tôi xoay người định lấy cuốn truyện trong tay người kia, cúi đầu cảm ơn. Ồ thật bất ngờ khi người lấy cuốn truyện đó là Đức Nhân, mà bất ngờ hơn là cậu ta nhìn tôi từ trên xuống dưới với ánh mắt hờ hững sau đó cầm truyện đi thẳng. Thế hóa ra không phải lấy giúp tôi à? Tôi đứng như một con ngốc, cảm thấy quê dễ sợ. Tôi hậm hực giậm chân xuống sàn, cố đè nén cảm giác muốn châm một mồi lửa đốt cháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720593/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.