Tôi đứng dưới chân cầu thang cùng Tuyết Hoa, di di mũi chân chờ Thiên Huy xuống, lớp hắn sao lại tan muộn thế? Tuyết Hoa bám vai tôi than thở, con này mở tập đoàn buôn than được rồi đấy.
- Anh hai không có nhà, tao lại phải ra tiệm ăn rồi
Tuyết Hoa sống cùng anh trai, cô tiểu thư chính hiệu như nó chẳng biết gì về việc bếp núc, có lần vì ăn uống lung tung mà nó phải vào viện cấp cứu, từ đó tôi rất hay lôi nó về nhà mình ăn cơm chung, thi thoảng anh Tuyết Hoa đi vắng tôi lại đến nấu cơm rồi ở cùng nó. Xem tôi có bản năng của một người mẹ chưa kìa. Vỗ vỗ đầu Tuyết Hoa, ý bảo nó đến nhà tôi.
Thiên Huy đứng trên bậc thang, vịn vai tôi nhảy xuống, hớn hở cười, chẳng biết sao mà vui thế, giữa sân trường nắng gay gắt còn hào hứng hát. Tôi lắc đầu lè lưỡi, rồi theo hắn ra xe.
Trưa nay ba về sớm, nấu toàn món ngon, Hoa ngồi vào bàn, xu nịnh xếp bát đũa, hứ lúc chỉ có hai đứa, tôi toàn phải làm cho nó mà? Mẹ khá hài lòng với Tuyết Hoa, dù sao nó cũng đến nhà tôi suốt, có khi mẹ còn tưởng đó là con mẹ ấy chứ. Khả Vũ đi học về, còn đưa Thiên Huy vào nhà, hắn cười ngượng nghịu, bảo hôm nay ba mẹ lại vắng nhà, nên qua ăn chung cơm. Nhà tôi sao giống trạm cứu đói thế nhỉ?
Cuộc chiến trên bàn ăn khai mào, lúc nào chẳng thế? Đứa này dành phần đứa kia, tôi gắp miếng thịt, Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720588/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.