Trịnh Hoàng ngây người, anh chưa từng nghĩ cô sẽ nói với anh câu này. Anh làm sao có thể chịu được khi nhìn người mình yêu tay trong tay với người khác đây, nó quá khó đối với anh. Càng nghe anh càng không muốn tin, anh không chấp nhận sự thật này. Chẳng lẽ cô đã yêu hắn ta, yêu cái người cô sắp lấy làm chồng. Cô yêu người khác từ khi nào vậy chứ, bản thân Trịnh Hoàng lại không biết được điều đó.
- “ Mày yêu anh ta sao Phương? ”
Nhìn sâu vào trong ánh mắt cô, Trịnh Hoàng hỏi, anh muốn biết, cô có thực sự yêu người đó không? Nếu cô không yêu, chứng tỏ anh vẫn còn cơ hội. Huỳnh Tấn nói đúng, nếu không nhanh thì sẽ vụt mất cô.
Từ Thiên Phương chớp mắt, sao anh lại nhìn cô chằm chằm như vậy, cô thực sự không quen mà. Trước câu hỏi này, cô sẽ nói thật, Từ Thiên Phương lắc đầu.
- “ Không có, là mẹ muốn tao kết hôn thôi, dù sao cũng 27 tuổi rồi. Không có tình cảm, càng không có tình yêu. ”
- “ Hôn nhân không tình yêu, sẽ hạnh phúc sao hả Phương. Nhìn Khải Minh Kiệt xem, nó có thật sự hạnh phúc không? ”
- “ Trong lòng không muốn nhưng lại không thể phản kháng, chỉ cần tao kết hôn, ba mẹ sẽ vui lòng. Tao có hạnh phúc hay không, cũng không có vấn đề gì. ”
Trịnh Hoàng nghe xong, anh thật sự đau lòng, có ai cam chịu cuộc sống hôn nhân không hạnh phúc chứ. Hơn nữa còn là người anh yêu, anh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-oi-minh-yeu-nhau-nhe/2950062/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.