Từ Thiên Phương có cảm giác cái người tên Cố Tử Thiên này thật lạ, cứ im re không nói lời nào. Chắc là cũng không muốn cái cuộc hôn nhân này diễn ra rồi, nếu như vậy thì đúng ý cô quá rồi. Nếu không muốn mở lời thì để Từ Thiên Phương cô mở lời giúp cho, Cố Tử Thiên này không đồng ý kết hôn thì mẹ cô chẳng thể làm gì cô được nữa rồi. Công minh chính đại bên cạnh người mình yêu, thế thì còn gì bằng.
- “ Này Cố Thiếu Gia, tôi với anh không quen biết nhau lại càng không có tình cảm với nhau, đến với hôn nhân là điều không thể. Tôi không yêu anh, anh cũng không yêu tôi, vậy nên chúng ta không phải kết hôn nữa đâu. Tôi có người tôi yêu, anh cũng có người mình thương. Vẹn cả đôi đường, ai cũng có hạnh phúc cho riêng mình. Tôi sẽ nói với mẹ tôi, anh sẽ nói với gia đình anh. ”
Từ Thiên Phương thẳng thừng nói, Cố Tử Thiên thì chẳng vui chút nào. Vốn dĩ về nước tìm rồi theo đuổi cô, ai mà ngờ cô đã có người thương, đã vậy còn quên đi anh. Cố gắng để giỏi hơn, để cô cảm thấy tự hào nhưng Cố Tử Thiên đã muộn, không còn kịp nữa.
- “ Lỡ ba mẹ không chấp nhận thì sao, cuộc hôn nhân này là lời định ước của hai mẹ mà. Anh muốn cãi cũng không cãi được, anh cũng không muốn cuộc hôn nhân không hạnh phúc. ”
Cố Tử Thiên bấm bụng nói, anh muốn, thật sự rất muốn nhưng cô không muốn thì anh phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-oi-minh-yeu-nhau-nhe/2950054/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.