“Nhớ mặt tao.”
“Ai rảnh, mặt ai tự nhớ.” Y Bình nói lầm bầm trong miệng đủ một mình cô nghe. Nhưng Thanh Hòa ngồi bên cạnh lại mỉm cười một cách kín đáo.
Tiết học kết thúc, các bạn trong lớp lần lượt ra về như đàn vịt ra khỏi chuồng. Trên sân trường, chốt lát chỉ còn lại chú bảo vệ đứng trước cổng. Chú thở dài theo thói quen của người lớn tuổi. Cầm ly cà phê lên, uống một ngậm cho mát cổ họng. Sân trường không còn người nữa, chú đi vào trong phòng bật ti vi xem trận bóng đá của Ronaldo.
"Thời tới rồi."
Trong khi chú đang mải mê xem trận đấu. Ở đâu đó trong sân trường vẫn còn một cặp nam nữ đứng lấp ló chưa có ý định rời khỏi sân trường.
"Người về nhà hết rồi, còn muốn đứng ở đây cho tới khi nào."
Thanh Hoà đứng chống nạnh nhìn Y Bình. Có lẽ bây giờ cậu và cô đang trên đường trở về nhà nhưng cô cứ dây dưa mãi không chịu ra khỏi trường. Cậu cũng không hiểu lý do gì.
"Từ từ về, làm gì mà hối người ta dữ vậy."
Y Bình chau mày vỗ nhẹ vào lưng Thanh Hoà. Đâu phải cô không muốn đi về sớm nhưng tất cả cũng điều có nguyên do nên cô mới ở lại trong trường.
Chuyện cô đánh Thông Đại hồi sáng, có phải ai không biết đâu. Thông Đại là đại ca trong trường, đàn anh bị cô làm cho mất mặt trước mọi người. Chẳng lẽ, cậu ta có thể dễ dàng quên chuyện này được chắc. Nếu mà cô ra về lượt cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-tuong-lai/3079261/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.