“Cậu sai rồi đó Thanh Trúc. Mọi người đang vui chỉ vì cậu mà trở mặt với nhau. Chúng ta là bạn mà, tại sao cậu lại làm vậy.”
Nguyên Móm nói xong cũng bỏ đi để lại Thanh Trúc ngồi một mình ở đó.
Thanh Trúc ngồi một mình ở đó, cô ấy cười tự giễu bản thân mình. Không phải cô muốn mọi người ghét nhau. Chỉ là Thanh Trúc muốn mọi người ghét cô ấy hơn một chút. Bởi vì cô ấy sắp phải rời khỏi nơi đây. Nhưng Thanh Trúc lại không nỡ rời xa bọn họ. Ở bên nhau mấy năm, ít nhiều gì giữ họ cũng có một số tình cảm được hình thành. Thanh Trúc không muốn rời đi nhưng mẹ cô ấy đã nói sẽ ở đó định cư, Thanh Trúc cũng không thể mặt dày mà ở nhờ nhà của Thanh Hòa mãi được. Đã đến lúc cô ấy phải rời khỏi đây rồi. Nhưng mà cô ấy lại phải sợ chia tay với Thanh Hòa và Y Bình trong nước mắt. Chỉ khi bọn cô xảy ra mâu thuẫn thì sẽ không ai phải luyến tiếc ai. Để một mình cô ấy đau lòng là đủ rồi.
“Thanh Hòa, Y Bình xin lỗi hai cậu rất nhiều.”
***
“Thanh Hòa, nghe tớ nói đi. Chuyện không phải như cậu nghĩ đâu.”
Y Bình chạy theo Thanh Hòa, cô vội vã nắm lấy tay Thanh Hòa níu cậu đứng lại.
“Đủ rồi đấy Y Bình, tớ không muốn nghe cậu giải thích gì nữa.”
“Tại sao không nghe? Cậu phải nghe thì mới biết được lí do vì sao tớ nói như thế.”
“Không cần, những cậu nói đã quá rõ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-tuong-lai/3079177/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.