Từ sau khi trở về nhà, ở trong trường lúc nào Nguyên Móm cũng thấy Y Bình lén lút bấm điện thoại trong giờ học. Cô thường hay mất tập trung và sa sút hơn. Nguyên Móm thấy rõ việc này, cậu ta có phần lo lắng cho cô. Sau khi học xong tiết học, Nguyên Móm đi theo Y Bình. Cậu vội vàng chạy lên phía trước, gọi tên cô.
“Y Bình, đợi tui với bà.”
Nghe thấy tiếng của Nguyên Móm, Y Bình đang bấm điện thoại bất ngờ quay lại. Cô ngơ ngác nhìn Nguyên Móm hỏi:
“Sao đấy ông? Gọi tui có việc gì à!”
Nguyên Móm thở dốc, cậu lấy hơi lên nói với cô:
“Bà đi qua đây cho tui hỏi chút chuyện coi. Chạy theo mệt muốn chết hà.”
“Ai bảo ông đi chậm mà còn đổ thừa tui.”
Cô bĩu môi trách ngược lại Nguyên Móm. Hai người đi đến ghế đá trong trường. Y Bình thong thả ngồi xuống, cô vừa bấm điện thoại vừa hỏi Nguyên Móm có chuyện gì muốn nói với cô.
“Ông muốn nói gì thì nói đi.”
Nhưng cậu ta nhìn thấy sự thờ ơ của Y Bình, liền không vui. Nguyên Móm giật lấy chiếc điện thoại trên tay của cô trực tiếp bỏ vào túi quần của mình.
“Tạm thời tui sẽ giữ cái này.”
Bị mất điện thoại, Y Bình nhăn mặt. Cô tức giận giơ tay ra trước mặt bảo Nguyên Móm trả lại điện thoại cho mình.
“Trả đồ của tui lại đây!”
“Không được. Có điện thoại bà chỉ tập trung vào nó mà không nghe tui nói gì cả. Đợi tui nói xong thì trả lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-tuong-lai/3079158/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.