"Con không biết nhục là gì sao? Là một đứa con gái mà lại cố chấp vì một thằng con trai. Con thấy việc này có đáng không ?"
"Dạ đáng thưa mẹ."
"Con...."
Ngữ điệu hùng hổ của Y Bình làm bà bất lực không thể nói thêm lời nào. Thay vào đó, Y Bình lại nói tiếp :
"Mẹ nói con khóc, con thừa nhận điều đó là đúng. Nhưng đó là khi giữa bọn con có hiểu lầm với nhau. Bạn bè đôi khi cãi nhau là chuyện bình thường thôi thưa mẹ. Con thấy mẹ đang làm quá sự việc lên."
Y Bình giận dỗi bỏ lên phòng, đóng sầm cửa lại. Cô ngồi gục xuống, dựa lưng vào cánh cửa ôm mặt mà bật khóc. Tại sao ai cũng muốn cô và Thanh Hòa chia đôi với nhau. Bọn cô bên nhau thì có gì sai.
Ngày hôm sau, Y Bình thu dọn đồ cô muốn quay trở lại trường. Nhưng khi Y Bình ra khỏi phòng thì mẹ cô đã đứng trước cửa. Sắc mặt của bà trở nên khó coi. Thanh Thúy nhìn con gái với túi balo trên người, bà không vui nói:
“Con định lên trường à!”
Y Bình lạnh nhạt trả lời.
“Dạ.”
“Không đi đâu cả. Mẹ nghĩ con không phù hợp với việc học. Lấy chồng đi.”
“...”
Câu nói của bà khiến Y Bình ngẩng người ra. Cô kinh ngạc hỏi mẹ:
“Tại sao con phải lấy chồng? Mẹ có biết mẹ làm vậy chính là hủy hoại tương lai của con không?”
Cô đặt ra câu nghi vấn với mẹ của mình. Y Bình không muốn nói thêm lời nào với bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-tuong-lai/3079148/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.