Mấy tuần sau đó.
Buổi tối, Thanh Hoà đi gặp mấy người khác hàng có uống một ít rượu nên trở về nhà trễ. Trong lúc đang đợi đèn xanh thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Không thể nhầm lẫn được, đó chính là Y Bình. Nhưng tại sao cô lại đứng một mình ở trên đường. Cậu cảm thấy tò mò nên đã đậu xe vào trong lề.
Thanh Hoà đi đến chỗ của cô.
"Y Bình, đang đợi xe à!"
Nghe thấy tên mình, cô ngẩng đầu qua nhìn.
"Thanh Hoà !"
"Xe tôi còn chỗ trống, em có muốn đi không."
Cô vội từ chối ý tốt của Thanh Hoà.
"Không cần đâu. Em tự đợi xe tới."
"Ừ."
Bị từ chối nhưng Thanh Hoà không đi vội. Cậu đứng đó với cô một lúc, nhưng vẫn không thấy xe đâu. Cậu nhìn qua Y Bình vẫn đứng im đấy.
"Xe của em có tới không ? Giờ đã trễ lắm rồi."
"Không biết nữa, chắc có thể kẹt xe hay gặp sự cố gì đó nên chưa đến được."
"Ừ."
Thanh Hoà đảo mắt nhìn xung quanh không thấy ai. Cậu khẽ nói :
"Bạn trai của em, nhìn anh ta được đấy."
"Bạn gái của anh cũng không thua kém gì."
Hai người rơi vào khoảng trống im lặng. Thanh Hoà bất giác hỏi cô lời hứa năm xưa.
"Hình như chúng ta vẫn còn lời hứa chưa nói xong."
Y Bình khẽ gật đầu với cậu. Đương nhiên cô không quên chuyện năm đó rồi. Chỉ là thời gian làm cô không biết nên bắt đầu từ đâu.
"Vậy hôm nào rảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-tuong-lai/3079141/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.