Hào lướt một lượt cổng lớn của biệt thự ,cụp mắt xuống đứng lên phủ bụi bẩn trên người rồi móc điện thoại từ trong bụi cây gần đó, nhắn tin với cậu:
Hào :- Tớ bị quăn ra khỏi nhà rồi , đón tớ .
Hàn :- Ừ !
Hào tiến lại gần cái cổng chạm cả bàn tay nắm chặt lại, đôi mắt ảm đạm hiện giờ rực lửa hướng vào chỗ cô ta ở, nở một nụ cười khát máu rồi xoay đi, lần này rời khỏi với một mục đích rõ ràng , cậu nhóc giữ ý nghĩa để sống trên đời này chính là tìm được mẹ rồi đá người phụ nữ cay độc kia, tiếp theo dành lại trái tim lão ba cho mẹ .
Hàn ở bên này đang cùng cô ngồi trên xe taxi, người của bên công ty NNJ đề nghị giúp cô về nhưng tại cậu khó chịu, cô hết cách đành từ chối xong gọi một chiếc taxi, sau khi vừa nhắn cho Hào xong thì đôi mắt vẫn luôn bám kĩ bà mẹ hậu đậu của mình dò xét từng chi tiết, cô thấy bảo bối cứ nhìn với mình như vậy liền nổi da gà , suy nghĩ lỡ làm gì khiến Hàn giận rồi à ? Cô cười làm lành hỏi: " Con nhìn mẹ dữ vậy ?"
" Ba con là ai?" cậu khoanh tay giọng vui đùa không nhìn ra chất vấn ,chống chân trên ghế nghiêm túc đối mắt với cô.
Cô sững người, tim cô đập nhanh hơn bao giờ hết , cô rất bất ngờ vì câu hỏi của cậu, cậu trước từng thắc mắc về ba của mình đâu nhưng tại sao mới tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-cu/2857392/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.