Nửa đêm, khi tất cả đã an giấc nhưng chỉ có Hàn là vừa nhắm mắt tưởng chừng đã ngủ đột nhiên lại mở to hai mắt, nhìn lên trên trần phòng với một đôi mắt tím thẳm, tại sao cậu lại cho anh có thể tùy ý xoa đầu như thế, việc đó trước giờ Hàn vẫn không thích, chỉ có cô có thể xoa đầu cậu thôi mà anh hôm nay xoa đầu của cậu tận mấy lần.
Cậu nheo mày, lăn lộn trên giường rồi chợt nhớ ra là mình chưa gọi điện cho Hào nói tình hình hiện giờ, không biết Hào như thế nào nữa.
Cậu nhảy xuống giường tìm cái ba lô, trong cái ba lô có cái điện thoại di động để thuận tiện liên lạc giữa Hàn và Hào, không thấy cái ba lô trong phòng thì mới nhớ ra là cậu đã để nó ở phòng khách, lo việc tạo mối thân thiết ba con mà quên luôn cái ba lô còn để ở phòng khách, cậu hi vọng không có ai mở cái ba lô ra vì trong đó có những thứ quan trọng đối với Hàn như điện thoại di động.
Cậu thò đầu ra cửa phòng, ngó nghiêng xung quanh để chắc không có ai, cậu đi rón rén núp từng chỗ khi có người tới, cũng may bây giờ đã nửa đêm nên rất ít người còn làm việc.
Cậu thành công lén lút đi xuống lầu hai rồi đi xuống phòng khách tìm lại được ba lô, cậu nhếch mép ôm ba lô vào người nhè nhẹ đi lại lên phòng Hào.
Đi tới lầu hai, cậu thấy cô ta ở hành lang bên kia, cô ta mặc một chiếc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-cu/2857384/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.