Sau khi cô đưa Hào đi công viên, khu vui chơi cũng đã gần 18 giờ mới về nhà.
Khi về khách sạn , cô uể oải đi ngay vào phòng mình thay đồ để chuẩn bị đi buổi tiệc của chính bản thân, thay một chiếc váy dạ hội trễ vai có giới hạn màu đỏ.
Những món trang sức, váy áo này cô không hay sử dụng, rất ít khi cô tham gia một buổi tiệc nào đó bởi chúng rất nhàm chán và tẻ nhạt.
Thay đồ xong cô đi ra khỏi phòng với diện mạo lộng lẫy, môi son đỏ tươi lại có màu da trắng tinh khôi khiến người khác mãi mê chiêm ngưỡng kết hợp với bộ váy dạ hội đỏ khiến cô càng trở nên xinh đẹp quyến rũ.
Hào đang ngồi xem chăm chú tivi nghe tiếng mở cửa liền quay đầu, nhìn thấy cô bước ra khỏi phòng, đôi mắt đột nhiên tròn xoe sáng như thấy vàng nhìn cô, chạy từ ghế sopha đến chỗ cô đứng, tự hào nói:
" Oa ..!! Nữ thần xinh đẹp".
Cô mím môi nhịn bật cười thành tiếng vì câu nói của Hào, dù sao cũng được con cô khen là nữ thần
, cười như thế thì hỏng hình tượng mất .
Hào cười hì hì ôm chân cô, không ngờ mẹ Hàn sau 30 phút trong kia xong lại đẹp như thế, đúng là người xinh nhờ lụa, à không, lụa ăn đức nhờ người đẹp mặc lên.
Cô nhéo má Hào cưng chiều nói " Mẹ phải đi dự buổi tiệc quan trọng, Hàn ở đây một mình nhé".
Hào gật đầu .
Cô mỉm cười nói thêm "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-cu/2857371/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.