"Cô chủ, cô ăn một chút cháo đi ạ." Bà vú múc muỗng cháo lên thổi nhẹ rồi đưa lên miệng Như Yến.
Cô ta nhẹ lắc đầu giọng nói khàn: "Bụng con khó chịu lắm, con không muốn ăn."
Ánh nắng từ ngoài cửa sổ đột nhiên chiếu vào mặt cô ta, mắt nhíu lại từ từ thích ứng với nắng, gương mặt đang nhợt nhạt thêm phần sức sống.
Chim chóc ở ngoài bay lượn hót líu lo, trên cây xoài ngoài cửa sổ có mấy con sóc cạp trộm những trái xoài. Như Yến rũ mắt ủ rũ, bọn chúng thật tự do, chẳng như mình.
"Để tôi đi kéo rèm lại nhé." Bà vú cẩn thận hỏi ý kiến.
Cô ta mỉm cười:" Không cần đâu, nắng sáng sớm rất tốt cho thân bệnh tật của con mà."
Cô ta đột nhiên ôm bụng, mày nhíu chặt lại đau đớn. Bà vú lo lắng vội vàng để chén cháo xuống xong tới bên Như Yến tay xoa đều bụng cô ta.
Cơn đau chợt ập đến này khiến cô bỗng nhớ đến thằng quỷ nhỏ ở nhà. Đợi cơn đau dịu đi, cô ta uống một ngụm nước ấm rồi hỏi:
"Nó ở nhà sao rồi ạ?"
Bà vú lấy điện thoại kiếm tin nhắn đưa cho cô ta, tin nhắn là của một nhóm chat, trong nhóm chat vừa đăng tải một bức hình Hàn và mọi người ngồi chung ăn uống, đây là ảnh chụp lén nhưng rất rõ mặt.
Cô ta nhếch môi: "Xem ra nó sống vô cùng thoải mái, chả bù cho tôi bị nó hại thành ra thế này."
Bà vú lấy điện thoại lại cất vào túi áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-cu/2857337/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.