Trước ngày gặp nó, tôi được mệnh danh là một thằng nhóc quỷ quái, một đứa rất hai mặt.
Mang tiếng con nhà giàu, ấy thế mà tôi chẳng thể chững chạc nổi. Từ tuổi biết chạy là tôi đã bắt đầu quậy phá muôn nơi, cầm trịch được lũ trẻ con quanh khu nhà ở. Bọn nó cũng là con nhà giàu giống tôi, có điều đứa nào đứa nấy cũng ra dáng quý tộc cả, lịch sự nhã nhặn, khác tôi phải biết. Không sao, càng dễ bắt nạt, đối với bọn con người Anh ưa sạch sẽ này, tôi chuyên bắt chúng nó phải bò ra đất bẩn làm ngựa cho mình cưỡi, mỗi đứa luân phiên một ngày. Đương nhiên, bọn nó cực kì sợ tôi.
Lần sinh nhật thứ 6, tôi được bố tặng cho một con mèo nhỏ có đôi mắt hai màu, được một thời gian nó rất quấn tôi, đến mức mỗi lần thấy tôi đi học về là lại kêu hai tiếng meo meo, chân cào loạn trên mặt đất.
Còn tôi, chắc là... quý nó? Quý theo một phương thức quái dị...
Tôi nuôi nó bằng cách rất kì lạ, thường thì cứ một ngày lại bỏ đói nó quắt queo, sang ngày thứ hai lại cho nó ăn đến không thể ăn được nữa. Mấy bác giúp việc hay kêu tôi ác, vì con mèo nhỏ của tôi đã no căng bụng rồi tôi vẫn cố nhồi vào mồm nó. Được một tháng cho ăn theo cách như thế, con mèo của tôi dần quen thuộc với điều đó, nó chỉ cách một ngày mới kêu ăn một lần, mà thường ăn đến no nê. Bố tôi không biết chuyện nên cảm thấy kì lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-con-trai/2052770/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.