-Á ui!!
Dưới từng tán lá bàng gió rì rào thổi, có đứa con gái ngã dập thị mẹt xuống đất, mặc cho sân trường nhộn nhịp, mặc cho có mấy chục ánh mắtđang đổ dồn vào mình, mông cô bé vẫn vui tươi vẫy chào nắng sớm.
Thanh bị ngã một quả quá đau, mũi cô đỏ ửng lên, mắt rơm rớm. Cô cămphẫn nhìn con dở hơi đang đứng như phỗng ở kia. Tại nó mà cô bị ngã, thế mà nó vẫn còn thư thái đứng đó ngắm cảnh được kia kìa.
-ĐƠNNNN!!!!!….. Mày bị điên àaaa…..???
Đơn đang thơ thẩn liền bị Thanh cốc vào đầu cho một cái. Thanh đùngđùng tức giận, dãy đành đạch lên mắng Đơn. Thanh chửi nó bao nhiêu câumà nó vẫn cứ đần ra, không hiểu hôm nay con này nó bị gì không biết?
Trong đầu Đơn bây giờ vẫn đang là một mớ bòng bong, trí óc cô xoaymòng mòng quanh câu nói của Minh tối hôm qua. Ý nó có nghĩa là gì? Nghĩa là sao? Cô không hiểu, cô thật sự không hiểu! Đơn nhíu mày xoa xoa đầu, thu dọn sách vở vào cặp. Chắc chắn chỉ là câu nói bông đùa nhất thời,không có cái chuyện vớ vẩn đấy đâu. Thằng Minh, nó luôn luôn muốn đượccoi là nhất, giờ cô tôn thờ soái ca hơn nó, chắc là nó ghen bóng gió vớvẩn tí thôi.
Giờ sắp là tiết thể dục, lớp trưởng hô hào các bạn xuống dưới sântrường, quên chưa nói, lớp trưởng lớp Đơn là Thư. Nghe bảo hôm nay côVân thể dục về ăn đám cưới nên hai lớp 6A và 6C sẽ học gộp vào để thầyThịnh dạy luôn.
Đơn miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-con-trai/2052727/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.