- Anh mệt rồi.
Lâm Dương gọi điện cho Thanh Thanh. Một câu nói đơn giản ngắn, nhưng chứa đựng sự tuyệt vọng vô hạn. Anh thật sự rất mệt, anh không muốn tiếp tục mối quan hệ như thấy này nữa. Anh đã quá kiệt quệ để yêu cô.
Thanh Thanh không hiểu anh đang nói gì.
- Anh, anh không muốn kết hôn nữa.
Ban đầu anh là người ra ý định làm đám cưới với cô. Nhưng bây giờ anh không muốn, anh không muốn có một cuộc hôn nhân không tình yêu. Sống như vậy, hai người sẽ hành hạ nhau đến đau thương mất. Tiểu Vũ, thằng bé chắc thông cảm và hiểu cho anh.
Thanh Thanh không đáp gì.
Anh ấy là vì Lạc Tuyết Nhi phải không?
Cô ngượng đau. Cũng tốt thôi, quyết định của anh cô tôn trọng. Anh có quyền lựa chọn cuộc sống cho riêng mình. Thanh Thanh tắt máy. Đến lúc này rồi, cô có hối hận cũng không kịp nữa.
Lâm Dương khóc đến cạn nước mắt. Cô ấy, thật vô tình.
Tình yêu đau nhất là gì ?
Vì một người mà đánh mất bản thân, thay đổi cá tính, quên hết sở thích và đam mê. Yêu đương không là gì ngoài những ngày tháng chạy theo một người mà bỏ quên chính mình, không còn biết mình đang muốn gì, cần gì, được và mất những gì trong hiện tại.
Tình yêu đẹp thật đấy, nhưng trước khi yêu thì phải sống đã. Mà muốn sống tốt, thì chí ít cũng phải biết được mình là ai và muốn làm gì với cái cuộc sống này, chứ không phải để cho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-chong-toi/2936057/chuong-31.html