- Cậu nói muốn là tôi sẽ đưa cho cậu sao. Con bé không phải món đồ chơi.
Châu Uyển không phải không biết Hàn Mạc Quân nổi tiếng ăn chơi gái khắp sài thành. Lam Ngọc của bà làm gì mà để cho cậu ta nhắm trúng được, với cái bản tính ngây thơ của con bé thì khó tránh khỏi sự mưu mô của cậu ta.
Hàn Mạc Quân lạnh mặt, khả năng dùng từ của anh có chút không được rõ ràng dễ khiến người nghe hiểu lầm.
Ý anh là muốn gặp mặt cô, lười giải thích nên bỏ qua. Châu Uyển cảnh giác, Hàn gia chỉ có duy nhất đứa con trai này nối dõi dòng tộc. Hàn Mạc Quân không bất tài, chỉ là cậu ta chưa bộc lộ khả năng của bản thân.
Vì thế, bà không thể xem thường và đánh giá thấp anh. Nhưng, Lam Ngọc bà coi cô như là con đẻ mà yêu thương. Châu Uyển không thể để cho ai làm tổn thương con bé đâu.
Bỗng có cuộc điện thoại gọi đến máy Hàn Mạc Quân, anh né mặt một lát để nhận cuộc gọi tới. Nghe chưa tới một phút anh liền tắt máy nhanh. Sau đó vội vàng ngồi vào xe khởi động rời đi. Có việc gì mà khiến cậu ta gấp gáp đến vậy. Châu Uyển không quan tâm nhiều.
Trên đường lái xe, Hàn Mạc Quân chửi thề.
- Khốn kiếp.
Vừa rồi là cuộc gọi thông báo của quản gia, ông nói sắp tới gia đình sẽ tổ chức hôn lễ cho anh và nhị thiên kim của Giản gia. Điên khùng gì mà bắt anh phải lấy cô ta. Không hỏi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-chong-toi/2936050/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.