Ouch....
Lan Y Ninh đau đầu tỉnh dậy, ánh mắt từ từ nhìn rõ mọi thứ, mơ hồ nhìn một loạt khắp căn phòng.
Nội thất vừa xa lạ nhưng có phần quen mắt Đây... chẳng phải là bệnh viện sao?
Vì chỉ là người dân thuộc nhà trung giả, nên hiện tại giường nằm của cô là giường tổng hợp, bên cạnh còn rất nhiều bệnh nhân khác.
Cố gắng ngồi dậy, đảo mắt nhìn khắp phòng, cuối cùng tầm mắt dừng ở cái bóng người đầy quen thuộc kia.
Em trai Lan Hải Nhiên của cô đang ngồi gác chân vô cùng thư thái trên ghế salon lớn trong phòng nghỉ tổng hợp, trên tay cầm điện thoại nói chuyện với ai đó rấy vui vẻ, miệng cười toét hết cả mồm.
Cái bản mặt kia, tại sao lại khó ưa đến thế, Lan Y Ninh hận không thể lao đến, đấm vào mặt đứa em trai ngổ ngáo này của mình.
Lan Y Ninh thử cử động tay, cây kim truyền nước biển đâm vào mạch máu, cô khẽ rên lên tiếng nhỏ.
Nhích người ngồi thẳng dậy, môi mấp máy kêu:
- Hải Nhiên, mau tới đây cho chị.
Lan Hải Nhiên nhận được sát khí khủng khiếp, miệng cười trên môi liền khựng lại, nhanh chóng cúp máy điện thoại, đứng dậy đi về phía giường bệnh của Lan Y Ninh.
Như biết chị đang muốn hỏi tội mình, Lan Hải Nhiên nhe cái răng trắng toếch của mình ra. Cười nói một cách hết sức khù khờ lấy lòng:
- Chị...
- Em còn dám gọi chị là chị nữa à, chuẩn bị tinh thần để chịu tội đi.
Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cua-em-trai-moi-la-soi-xam/2734175/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.