Qua thêm một ngày mới, Lan Y Ninh sáng sớm tinh thần sảng khoái, đêm qua cô ngủ ngon đến lạ thường, quên đi cái nóng mùa hè, tâm tình vô cùng tươi tỉnh, Lan Y Ninh chuẩn bị thay quần áo đến siêu thị.
Bước xuống giường đi đến nhà vệ sinh, vừa đi được vài bước, Lan Y Ninh thấy bụng dưới hơi nhói đau, cảm thấy hơi nghi nghi, Lan Y Ninh vội đi vào nhà vệ sinh.
Đến khi cởi quần ra, một mảng đỏ sẫm dính ngay đáy quần nhỏ, Lan Y Ninh tới kỳ rồi!
Cô đau khổ mếu máo. Ngón tay day day trán, cuối cùng bất lực đi thay đồ mới.
Mới sáng còn sảng khoái, bây giờ tâm trạng Lan Y Ninh não nề vô cùng. Mọi thứ diễn ra chỉ trong tích tắc.
Cô đi ngang qua phòng khách, thấy Điền Vu Lang đã dậy sớm và ngồi ở bên ngoài, cô theo phép lịch sự vẫy tay chào cậu:
- Buổi sáng tốt lành.
- Ừm, buổi sáng tốt....
Còn chưa để Điền Vu Lang nói cho tròn câu, Lan Y Ninh chậm rãi quay lưng về phía cậu, bước chân từ từ đi ra tới huyền quan*.
* Huyền quan: Hiểu một cách đơn giản hơn, đây chính là khu vực ngăn cách giữa phòng khách và cửa chính.
Lan Y Ninh thế mà bỏ lơ đi câu nói tốt đẹp hiếm có từ Điền Vu Lang, cậu có chút bất ngờ với bộ dáng thiếu sức sống này của cô.
Nhún vai khó hiểu, sau đó cậu cũng chẳng để tâm nhiều đến nữa. Con gái chính là như vậy, sáng nắng chiều mưa, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cua-em-trai-moi-la-soi-xam/2733825/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.