Lan Y Ninh chạy vội vào phòng, lưng dựa lên trên thành cửa và ngồi bệt xuống sàn nhà. Lồng ngực phập phồng thở dốc, khí nóng từ hai bên má toả ra, Lan Y Ninh đưa tay lên quạt quạt cho thoáng chút khí.
Nhớ ra cái tay của mình vừa làm điều đáng xấu hổ, cô giật mình rụt tay về rồi chạy nhanh vào nhà vệ sinh, khẩn trương chà xà phồng rửa tay.
Ngay bồn rửa có cái gương nhỏ. Lan Y Ninh ngước mắt lên nhìn bản thân trong gương, phát hiện hai má đỏ hồng, nổi bật trên nước da trắng hồng của mình, nhìn vào vô cùng lẫn lộn lại nổi bật lạ thường.
Lan Y Ninh cảm thấy bản thân mình sắp không xong rồi!
Cô đi ra ngoài bàn làm việc lấy laptop, tìm khung chat của chị biên tập và nhắn:
"Chị ơi, tháng này tiền lương của em coi như mất trắng rồi."
Thao tác làm việc của chị biên tập rất tốt, Lan Y Ninh vừa gửi tin nhắn, là hai giây sau chị biên tập trả lời lại:
"?????"
"Em đang nói gì thế?"
Lan Y Ninh bụm môi, tay run rẩy gõ vài chữ:
"Em... Sợ yêu đương lắm rồi, đáng sợ lắm chị à."
Chị biên tập: "????????"
Lan Y Ninh quả thực sợ chuyện yêu đương này lắm rồi, chẳng lẽ tình cảm đôi bên vừa chớm nở, là cả hai đều đưa nhau lên giường, sau đó tiếp xúc da thịt thân mật ...?
Có phải hơi ngông cuồng và quá chớp nhoáng rồi không?
Cô sợ lắm rồi, không dám nữa đâu.
Còn nhớ cái thứ khủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cua-em-trai-moi-la-soi-xam/2733817/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.