Xoạt xoạt.
Lan Hải Nhiên lê dép đi ra ngoài, vừa đi vừa ngáp to, hai tay không hề có ý che đậy sự cẩu thả này.
Lúc đi ra đến phòng khách, Lan Hải Nhiên còn đang trong cơn mê ngủ, bất thình lình tỉnh cả người, mắt mở to trừng trừng nhìn hai người nào đó đang ôm hôn nhau thắm thiết.
Lan Hải Nhiên đưa tay chỉ chỉ trước mặt, giọng lớn tiếng quát lên:
- Hai người đang làm cái gì vậy! Mau buông ra!
Lan Y Ninh kể từ khi ở chung chỗ với Điền Vu Lang, cô đã tiếp thu được không ít sự mạnh mẽ, nên việc bị Lan Hải Nhiên bắt gặp lúc này, cô không hề tỏ ra sợ sệt cho lắm. Ngược lại còn rất kiêu kỳ, hất cằm nhìn về phía cậu, khuôn miệng xinh đẹp thốt ra vài chữ:
- Im đi, đồ bóng đèn!
- Chị.... Chị....
Lan Hải Nhiên nóng máu, cậu bước nhanh tới chỗ của hai người, sau đó dứt khoát đẩy Điền Vu Lang ra xa tám thước so với chị mình, còn Lan Y Ninh thì bị cậu kéo ra phía sau lưng cậu.
Lan Hải Nhiên hùng hổ chỉ tay vào mặt Điền Vu Lang và mắng:
- Chết tiệt, sao cậu dám làm như thế với chị mình!
Điền Vu Lang cười khẩy, Lan Hải Nhiên càng bực tức hơn khi thấy thái độ không biết nhận lỗi này của cậu, bước chân nhanh chóng lao đến chỗ Điền Vu Lang, nắm tay chuẩn bị giáng xuống mặt Điền Vu Lang, nào ngờ ở phía sau có cái túi xách nhỏ ném thẳng vào sau gót của cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cua-em-trai-moi-la-soi-xam/2733756/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.