Tiểu Đông từ trong n.g.ự.c lấy ra một cái túi đưa cho ta.
Là hai mươi lượng bạc.
Cái nút thắt miệng túi vẫn còn nguyên như lúc ta rời đi, Trầm Tranh chưa từng mở ra xem.
"Sư phụ bảo ta đưa bạc này cho người, nói rằng người không muốn gặp sư phụ, nên để ta đến đưa cho người."
Ta gượng đứng lên, định đi tìm trưởng tỷ, "Trầm Tranh không nợ ta, ngươi mang bạc về trả cho hắn đi."
Tiểu Đông kéo ta lại, cười sặc sụa giữa làn nước mắt: "Thật kỳ lạ! Sư phụ ta đoán chắc chắn người sẽ nói vậy!"
Ta cau mày nhìn nó.
"Sư phụ bảo, sư phụ còn nợ người một món nợ từ đêm Thất Tịch, hôm ngồi trên tảng đá đó, hai mươi lượng bạc này để thanh toán nợ nần giữa hai người."
"Dù ta nghe không hiểu ý nghĩa của nó, nhưng sư phụ nói rằng người sẽ hiểu."
Hai mươi lượng bạc đổi lấy nụ hôn đầu của ta, nghĩ hay lắm sao!
Ta hướng về phía đình hóng mát trên núi, trừng mắt liếc một cái thật mạnh: "Bảo sư phụ ngươi mang theo số bạc đó, cút đi!"
Tiểu Đông luống cuống đứng một bên, cầu cứu Tiểu Sơn: "Tiểu cữu cữu ơi—ta đã đốt nhiều tiền giấy cho cậu thế, giờ cậu giúp ta nói đỡ vài câu đi!"
Tiểu Sơn nhìn Tiểu Đông, lại nhìn ta, cuối cùng chẳng dám hé răng, theo ta cùng bước vào thành.
Lúc trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chon-de/3709953/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.