Xem như mơ một giấc mơ trong vài ngày, trong mơ có một tiên nữ đến hôn hắn vài cái.
Thực tế hắn chẳng mất mát gì cả.
Người chịu tổn thất ở đây là ta, là tiên nữ này đây, tim ta sắp vỡ tan thành từng mảnh rồi.
Ta ngồi tựa vào gốc cây, xoa cổ chân đang nhức nhối.
Vì vội vã đi đường mà chân lại sưng to hơn hôm qua, cả quãng đường đều là Tiểu Sơn dìu ta.
"Đệ có mệt không?" Ta đưa cho nó miếng lương khô, "Ăn tối thôi."
Tiểu Sơn không ăn, mắt lại hướng về phía Trầm Tranh ở nơi xa xôi.
Dù cách bao ngọn núi, bao cánh rừng, ta chẳng hiểu có gì để mà nhìn.
Tiểu Sơn nói: "Thực ra nhị tỷ phu tốt lắm, còn tốt hơn đại tỷ phu nhiều."
Ta lườm nó: "Con nít không được nói bậy."
"Đệ đâu có nói bậy!" Tiểu Sơn gấp gáp: "Đại tỷ phu cười như chuột... mà cũng như mèo, lại như ma."
"Người sao có thể vừa giống mèo vừa giống chuột chứ." Ta nhét miếng lương khô vào miệng nó, "Để đại tỷ phu mà nghe được, hắn lột da đệ đấy."
Tiểu Sơn dù gì cũng là một đứa trẻ, dọa vài câu liền sợ mất vía, "Vậy sao chúng ta không ở lại sống cùng nhị tỷ phu?"
Ta ngậm miếng lương khô không trả lời.
"Hôm hắn mang món thịt xào cho đệ, còn nói chuyện với đệ nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chon-de/3709951/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.