Bạch Lan Hương lùi lại
Hành động nhanh hơn cũng không thoát khỏi vòng tay lớn của hắn
Hắn ôm chặt eo cô hai bàn tay giữ, hoàn toàn không muốn buông ra
"Anh làm gì vậy mau buông tôi ra"
Cô vùng vẫy
"Tôi nhớ em chết mất" Hắn điên cuồng hôn lấy cổ nhỏ
Hai má nhỏ ngượng đỏ
Nhớ nhớ cái gì
"Sao anh nhận ra tôi được?" Cô ngây thơ hỏi
"Ha ha ha mèo ngốc em đoán xem"
Hắn cười cợt,
Từ lúc cô cất giọng là cô đã bán đứng mình rồi
Nhận dạng một người quen không khó hắn cũng liếc mắt một cái có thể nhận ra
Lục Tấn Ngạo đẩy cửa bế phốc lên vai trở vào phòng
Cô căn bản biết được việc làm vô sỉ của hắn không ngừng dãy dụa
Hắn đặt cô ngồi vào ghế, khụy một gối hai tay giữ chặt vào gối cô
Tay hắn kéo khẩu trang, "Em khóc cái gì? Tôi đã bắt nạt em chưa?"
Hai mắt nhỏ cô đỏ lừ thút thít, rưng rưng
Cô thề rằng tối hôm nay hắn còn dám dở trò đồi bại gì thì cô nhất định sống chết với hắn
Còn không phải rất rõ ràng hắn cư nhiên kéo cô vào phòng khách sạn còn cón thể làm gì ngoài hai chữ 'nghỉ ngơi' đen tối đó
"Tôi đói rồi" Hắn cười
Tên họ Lục khốn tôi ở trong cái bộ dạng nhem nhuốc này anh còn nghĩ đến loại chuyện đê tiện đó sao? Cô thầm nghĩ
"Anh... anh định làm gì tôi đang rất bẩn" Cô lùi ra sau vài bước hai tay đặt trước ngực chéo nhau
Hắn còn tưởng cái gì hóa ra mèo nhỏ chê mình bẩn nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/951930/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.