Tranh thủ Lục Tấn Ngạo đã ngủ Bạch Lan Hương trốn ra sau vườn nghe điện thoại.
"Lan Hương, con định khi nào mới trở về đây? Về nhà đi con không cần phải sợ thằng nhóc đó về nhà sẽ an toàn"
"Ngày mai con sẽ trở về nhà mà mẹ, mẹ đừng quá lo lắng cho con"
Bạch Lan Hương lau nước mắt chảy dài dưới cằm.
"Con nhỏ này tại sao mẹ không thể lo lắng cho con chứ? Ai bảo con cứng đầu đòi lên thành phố học bằng được để gặp phải chuyện này chứ? Con nhóc này lần này con mà không nghe lời mẹ thì đừng trách"
Mẹ Bạch Lan Hương không yên tâm khi con gái đang ở nhà của ác ma, bà rất lo lắng nhiều hơn thế.
"Trời khuya rồi mẹ nên đi ngủ thôi con sẽ có cách của riêng mình"
Bạch Lan Hương cúp máy mới nãy cô lén ra ngoài nghe điện thoại có bất cẩn làm tiếng động lớn mong rằng không ai biết gì.
"Bạch Lan Hương... cô ấy đâu rồi?"
Lục Tấn Ngạo hốt hoảng tìm khắp nơi từ sáng đến giờ. Hắn bộc phát như kẻ điên liên tục nghĩ ngợi đến cảnh Lan Hương bỏ trốn đi xa.
"Tôi không biết thưa cậu" - Quản gia run sợ đáp.
Hắn đâu biết rằng cô đã rời đi lúc nửa đêm ma không biết quỷ không hay.
"Mẹ yên tâm đi con đã về rồi mà"
Hà Tâm nhìn thấy đúng là con gái mình vội chạy lại buông cây chổi xuống đất.
Lan Hương hớn hở chạy lại ôm người thân, mùi hương này quen thuộc xộc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/3516792/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.