Giang Lập Thành em là gì của thầy, nói mau.
- Em là tiểu yêu quái nhỏ của thầy!
- Thế sau này còn dám ăn hiếp em nữa không?
- Không dám....
"Reng reng, reng reng". Tiếng chuống báo thức đặt trên cạnh bàn gần đầu giường của tôi vang lên dữ dội, nó chẳng những reo mà còn phát ra âm thanh rè rè nghe đến khó chịu. Trong nhất thời, tôi phát quạu ngồi bật dậy.
- Mẹ ơi! Cái báo thức còn hơn động đất!
Tắt xong rồi thì còn chưa chịu xuống giường đâu. Vẫn chứng nào tật nấy, ngoan cố nằm xuống đắp chăn đồ nữa... Nhưng chưa đến 3 giây sau đã phải bật tung ngồi dậy.
Ôi giấc mơ đẹp của tôi, biết đến bao giờ mới gặp lại nó nữa!
Giang Lập Thành, thầy chờ đó cho tôi. Tối qua thầy hành hạ tôi thức đến gần nửa đêm để làm bài tập của hôm nay, quân tử trả thù 10 năm chưa muộn mà huống chi bây giờ thầy già hơn tôi rất nhiều. Hứ để rồi xem 30 này ai là người chiến thắng!
- Ba, mẹ con đi học đây!
- Chờ đã Sở Chi, không phải con với Lập Thành chung trường sao, đi chung với nhau luôn đi sẽ tiện hơn!
Người ta nhìn vào tưởng đâu mẹ mình chuẩn bị bán con gái không. Đã biết tôi chẳng ưa gì tên đó rồi mà cứ tối ngày ép tôi phải lại gần tên thầy giáo biến thái như hắn. Sở Nhung mẹ không biết hắn ta là cầm thú đâu. Chỉ sợ là Sở Ngân bị hắn ta lừa gạt rồi!
Đến trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chi-gai-nhung-la-ban-trai-toi/2668842/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.