Sáng hôm sau đến trường, thấy Dương Trúc Huỳnh và Tiêu Gia Lâm đang tụm lại bàn tôi làm chuyện gì đó nhưng trông rất mờ ám. Tôi thầm nghĩ, lại có chuyện gì nữa đây.
Chắc là bị con Trúc Huỳnh lây rồi thế nên bây giờ tính tò mò của tôi cũng tăng lên hẳn. Tôi rón rén di chuyển lại phía hai đứa nó đang ngồi mà không gây ra tiếng động nào khác.
- Hai đứa mày làm chuyện gì mờ ám sau lưng tao đúng không?
- Aaaaaa, hú hồn hú vía à mẹ ơi!
- Con nhỏ này làm giật mình!
Bị tôi dọa một đòn phản ứng của hai đứa nó trông mắc cười lắm luôn. Mà mới phát hiện nha, thằng Tiêu Gia Lâm giật mình mà lộ quá trời, không biết có đang lừa lọc gì con gái nhà người ta không nữa.
- Làm gì mà phải hốt! Hai mày đang làm gì vậy?
Cười hai vợ chồng nó đủ rồi, tôi mới kéo ghế ra ngồi xuống. Nãy giờ mới để ý nha, hình như chỉ có mỗi mình tôi vui thôi thì phải còn mặt hai bọn nó kìa như vừa bị người ta cắm sừng vậy. Trông buồn cực, rầu rĩ lắm!
Nghe tôi hỏi đó mà chẳng đứa nào mở miệng lên tiếng giải đáp hết. Đợi tôi hắng giọng lần nữa thì con Trúc Huỳnh mới thở dài quay qua đáp.
- Mày mà nói nữa lát thằng Lâm nó chạy về nhà luôn bây giờ.
Ủa gì dị ba! Tao mới đến mà, hỏi có đứa nào chịu nói đâu..... Ài, chả công bằng gì hết.
Mà quay lại vấn đề này, bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chi-gai-nhung-la-ban-trai-toi/2668763/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.